Thời Bành Vĩnh Tư còn làm tri huyện huyện Sở Hùng, có một viên quan áp giải tiền lương về tỉnh lị, đến lúc mở hòm giữ lương ra thì ôi thôi trong hòm chỉ có một hòn đá, đếm đi đếm lại hoá ra bị thiếu mất hai trăm lạng bạc. Quan địa phương nghi ngờ là bọn phu khiêng hòm có mưu mô gì đây bèn ra lệnh bắt giữ toàn bộ bọn phu lại đưa lên phủ tỉnh. Đúng lúc này Bành Vĩnh Tư cũng đang ở tỉnh, thế là quan trên liền giao cho Vĩnh Tư thụ lý xét xử vụ án này.
Xem xét hòn đá, Bành Vĩnh Tư rất lấy làm ngạc nhiên khi thấy phía trên phiến đá có cả sâu làm tổ ở đó. Ông nghĩ: Đá mà có tổ sâu ở trên chứng tỏ hòn đá này không phải là đá nhặt ở trên đường. Việc này không thể là do bọn phu khiêng hòm làm được. Nhấc nhấc thử hòn đá bỗng nhiên Vĩnh Tư như phát hiện ra điều gì đó liền hỏi phu khuân vác:
– Hòn đá này nhẹ hơn số bạc bị mất. Các ngươi gánh bạc thì phải biết duy trì thăng bằng hai bên đòn gánh, vậy lúc nào ngươi thấy đòn gánh bị nghiêng lệch đi không?
Thấy Vĩnh Tư gợi hỏi như thế, tên phu chợt nhớ ra:
– À phải rồi. Dạ thưa lúc sáng nay khi rời khỏi nhà trọ con cảm thấy đòn gánh đúng là bị nghiêng đấy ạ.
Nghe vậy, Vĩnh Tư chợt nảy ra cách, quay sang bảo quan địa phương:
– Các người đi theo ta.
Đoạn sai chuẩn bị kiệu, bỏ hòn đá vào trong kiệu rồi đi ngược lại lối mà quan địa phương đã đi tới. Trên đường đi, Vịnh Tư luôn dõi mắt nhìn đá ở hai bên đường, nếu phát hiện thấy hòn đá nào hơi giống hòn kia là lập tức nhặt lên, tổng cộng được cả hơn mười hòn nhưng đọ ra lại chẳng có hòn nào giống thế. Cứ thế đi mãi đi mãi, đến đúng cái nhà trọ mà quan địa phương áp giải đã trọ hôm trước. Chủ tiệm ra tận cửa nghênh đón, vừa nhìn thấy vị quan áp giải thì mặt mày thất sắc nhưng cũng lấy lại được bình tĩnh ngay tức khắc. Bành Vĩnh Tư đã nhận ra ngay sự biến đổi ấy nhưng ông cũng không biểu lộ ý gì cả.
Đến gần tối Vĩnh Tư giả bộ dạo bước phía ngoài nhà trọ. Bỗng thấy ở phía rừng tre có người người đang bàn bạc gì đó. Ông nhận ra tên hầu của quan áp giải đang nói gì đó với chủ tiệm. Bành Vĩnh Tư vẫn mặc kệ họ, lại quay về phía sau thì nhìn thấy ngay một đống đá lổn nhổn, bên trên rắc đầy tổ sâu Vĩnh Tư nhặt lấy một hòn đá lên xem kỹ rồi bỗng nhiên mừng thầm: hòn đá này rất giống với hòn đá đã đặt trong hòm tiền.
Vĩnh Tư liền đem theo hòn đá vào nhà trọ và lập tức truyền lệnh thăng đường tại chỗ và truyền gọi chủ tiệm cùng tên lính hầu của quan áp giải tới. Dân chúng cũng đến xem khá đông. Vĩnh Tư nghiêm mặt nói:
Also Read: Bành Chấn Khôn uống rượu ăn thịt
– Về vụ án mất tiền lương ta đã nắm được đầu mối. Hôm nay hãy xem ta thẩm vấn hòn đá này.
Dân chúng ai nấy ngơ ngác không tin: Đá thì nói thế nào được? Thẩm vấn bằng cách gì cơ chứ?
Bành Vĩnh Tư khẽ mỉm cười nhặt hòn đá trong hòm tiền ra lại đặt hòn đá đã nhặt ở bên đường xuống bên cạnh rồi gọi tên hầu của quan áp giải và tên chủ nhà trọ lại xem. Chúng đều bảo không giống nhau. Vĩnh Tư lại lấy hòn đá vừa nhặt bên ngoài nhà trọ đặt xuống bên cạnh và hỏi hai người :
– Có giống không?
Hai Người đều bảo:
– Giống lắm ạ.
Vĩnh Tư nghe vậy liền nghiêm giọng nói:
– Tại sao lại có loại đá này trong nhà nhà ngươi nhỉ?
Tên chủ nhà trọ đột nhiên thất sắc không có cách gì trả lời được đành phải khai nhận tội lỗi: hắn và tên lính hầu của quan áp giải đã thông đồng để ăn cắp tiền lương.