Bế Nuỵ cầm cố phượng hoàng vàng

Bế Lão Tam có việc gấp, đành phải đem bức tranh quí gia truyền đi cầm. Chủ hiệu cầm đồ được thể trả giá rất thấp, lãi lại hết sức cao, ba lạng bạc trong vòng ba tháng đến hạn phải trả mười lạng. Đến kỳ hạn chuộc, lão Tam không biết vay mượn ở đâu, Bế Nuỵ biết chuyện liền hiến cho một một kế.

Ngày hôm sau, Bế Lão Tam bê một cái tráp gỗ nhỏ đến hiệu cầm đồ, nói đây là bảo bối phải giữ thật cẩn thận. Chủ hiệu nói:

– Không phải hoảng hồn vì chuyện vặt, mất tôi đền.

Nói đoạn mở hộp ra. Bỗng “vù” một cái, chủ hiệu còn chưa hiểu ra làm sao, bảo bối đã bay đi mất rồi.

Also Read: Bành Vĩnh Tư nhặt đá có tổ sâu

– Trời đất ơi, đó là con phượng hoàng vàng đấy.

Lão Tam kêu la ầm ĩ cả lên. Bế Nuỵ từ bên đường bước vào nói:

– Tôi từng nghe ông nội nói, nhà lão Tam có con chim phượng hoàng vàng. Thưa ông chủ, bảo bối do ngài thả ra, thì ngài phải đền thôi.

Tên chủ hiệu đã biết sự ghê gớm của Bế Nuỵ, đành an ủi mình gặp vận rủi. Lúc đầu Lão Tam nhất định đòi phượng hoàng vàng, Bế Nuỵ khuyên mãi mới chịu nhượng bộ. Tên chủ hiệu đồng ý trả lại bức tranh cổ đồng thời đền mười lạng bạc. Hắn đâu biết, đó chỉ là một con chim thường bay vù đi.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận