Một lần, Lỗ Ban dẫn phường thợ đi nhận xây dưng một sảnh đường nguy nga cho một nhà giàu lại có quyền thế.
– Dưới sự chỉ đạo bằng miệng và bằng các hình vẽ của Lỗ Ban, người nào việc nấy, hợp đồng và phân công rất rõ ràng, công thành tiến triển nhanh chóng. Sắp đến lúc dựng cột, lợp mái thì Lỗ Ban kêu lớn: ”Hỏng rồi…”
Phường thợ ngơ ngác, nhao nhao lên hỏi:
– Sư phụ? Chuyện gì ạ?
Lỗ Ban luôn nói: ”Xin lỗi… xin lỗi”. Ông chỉ vào đống cột gỗ long não quý giá chất ngoài sân và bảo:
– Ta nhất thời sơ ý mà làm chữ cột đỉnh của sảnh bị ngắn một đoạn, làm thế nào đây?
Nghe nói, người nào người nấy tái mặt: Cột cái bằng gỡ long não rất đắt tiền, có mà bại sản khuynh gia cũng không đền nổi: Mà dù có đền được thì sẽ kéo dài thời gian hoàn thành sảnh đường. Mặt khác chủ nhân đang mong ngày hoàn thành sảnh mới để cử hành lễ thượng thọ, chiêu đãi các đại quan triều đình và các quý nhân. Làm lỡ dịp này không phải chuyện chơi, không chừng Lỗ Ban sẽ phải lên hầu toà mất…
Đọc thêm: Bao Chửng hai lần xử vụ án con trâu
– Lỗ Ban lo lắng, ăn không ngon, ngủ không yên. Vợ ông thấy vậy liền hỏi nguyên do rồi khẽ gí tay lên trán chồng một cái, cười nói: Thế mà chàng cũng đòi là người thợ cả? Ngay một vấn đề đơn giản vậy mà cũng khôing giải quyết được!
Nàng lại nguýt chàng, tươi cười:
– Mình bảo thân mình em có cao không?
Không cao! Không cao! Chỉ đến vai ta.., – Lỗ Ban đáp.
Vợ Lỗ Ban lại hỏi:
– Thế sao bây giờ em lại đứng xấp xỉ với mình?
Lỗ Ban ngạc nhiên:
-Ừ ở đế giày nàng đệm thêm một miếng gỗ nữa mà. Trên đầu lại có trâm ngọc, cành hoa… à ra rồi… có cách rồi… Ta có cách rồi!
Theo lời gợi ý của vợ mỗi.. một chân cột, Lỗ Ban cho đặt lên một phiến đá trắng tròn, trên đỉnh chiếc cột đứng được chạm trổ hoa lá, chim muông ở phía trên. Như vậy là giải quyết được một vấn đề nan giải .
Cuối cùng sảnh đường trang nghiêm, hoa lệ được xây dựng đúng kỳ hạn.