Cậu bé họ Bào biện luận với Điền Quý Nhân

Cậu bé họ Bào nói xong, mặt cha cậu bé trắng bệch ra như một tờ giấy, tay hơi run run, kéo vạt áo, bảo cậu ngồi xuống, không nói nửa…

Tại nhà ông chủ họ điền các khách khứa dự buổi lễ, tưng bừng, nô nức hiến chủ nhà đủ các thứ lễ vật. Có người khách đem đến biếu một con cá lớn hiếm thấy và một con chim nhạn kỳ lạ.

– Ông Điền nhìn thấy, rất đỗi vui sướng, cảm khái mà nói: ”Trời xanh hỡi Người thật là ưu đãi con người! Không những Người hạ lệnh cho đất đai mọc lên ngũ cốc, cung cấp cho chúng ta thức ăn mà lại còn ra lệnh cho thế giới làm xuất hiện ra con to và con chim lớn để chúng ta thưởng thức. Ôi! Trời xanh nhân từ và vĩ đại biết bạo!”

Khách ngồi nghe, mọi người nhao nhao lên nịnh: “Điền đại nhân nói văn hoa và hay quá. Thật là những lời phi phàm!”.

– Lúc đó, người thực khách họ Bào đến dự tiệc yến có mang theo cậu con trai 12 tuổi.

Cậu bé họ Bào không chịu được, đứng lên nói: Thưa Điền đại nhân, tôi không dám tán đồng ngay những lời ngài kia nói. Theo tôi, thế giới muôn loài đều sản sinh ra cùng với chúng ta. Con người cũng là một loài vật. Mà đã là vật thì không có cao thấp và quý hèn. Có điều là trí lực lớn nhỏ không như nhau mà sinh ra hiện tượng chế ước nhau, đắp đổi cho nhau, chứ không phải là trời xanh cố ý an bài. Chẳng qua là con người chúng ta phải tìm thấy những thức gì có thể ăn được mà hưởng dụng. Đâu phải là trời xanh vì chúng ta mà sinh ra các thức đó?

– Cậu bé họ Bào nói xong, mặt cha cậu bé trắng bệch ra như một tờ giấy, tay hơi run run, kéo vạt áo, bảo cậu ngồi xuống, không nói nửa.

Đọc thêm: Cao kiến của vợ Lỗ Ban

– Khách ngồi nghe phản ứng khác nhau. Có người tán thành một cách kín đáo. Có người không thế. Có người chê cười thằng bé điên cuồng nói nhảm. Cũng có người cứ chăm chú nhìn mặt ông chủ nhà.

Với phong thái đàng hoàng, khoan dung, ông chủ nhà họ Điền nói với cậu bé họ Bào: ”Cậu bé nói có một phần đạo lý. Nhưng xin hỏi một điều. Đó là nếu không phải con cá to và con nhạn lớn kia không phải do trời xanh chế tạo ra tại sao mùi vị của chúng lại tươi ngon đến thế?”

Cậu bé họ Bào đứng vụt dậy, bình tĩnh đáp: “Thưa Điền đại nhân. Con muỗi hút máu người, hút thật ngon lành. Hổ và sói xé thịt người ra ăn, cũng ăn thật ngon lành. Chẳng lẽ cũng là vì trời xanh có ý vì để cho chúng nó được hưởng dụng mùi vị tươi ngon mà an bài. Nếu theo cách nói của đại nhân thì trời xanh đã sinh ra những con người chúng ta là để làm thức ăn ngòn lành cho muỗi, hổ và sói hay sao?”

Các vị khách không nhịn được cười.

– Ông Điền tươi cười, rời khỏi bàn chủ, đi đến chỗ cậu bé họ Bào, kính mời một chén rượu, khen ngợi: ”Không ngờ rằng trong những vị thực khách của nhà chúng tôi lại có một cậu bé thông minh hơn người như thế này. Ôi! làm được cái điều không để mai một bất cứ một nhân tài nào thật là khó thay!”

5/5 - (8 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận