Đời Thanh, trong một trại lính ở huyện Hán Trung, Phủ Tây An có một binh sĩ bỗng nhiên trúng độc mà chết. Quan huyện địa phương khi làm án phát hiện ra người chết trước kia có hiềm khích với một binh sĩ tên gọi Trịnh Khôi, qua điều tra biết được Trịnh Khôi đã từng mua một túi thạch tín liền cho bắt Trịnh Khôi về công đường.
Lúc đầu Trịnh Khôi nói mua thạch tín để giết chuột, sau khi bị một trận đòn đau, anh ta khai lại rằng:
– Tôi mua mấy cái bánh bao, nhét thạch tín vào trong, cho anh ta ăn, sau đó thì anh ta chết.
Tri huyện nói tiếp:
– Mua thạch tín và bánh bao ở đâu? Khi cho người chết ăn bánh bao có ai nhìn thấy không? Mau khai ngay.
– Mua thạch tín ở hàng thuốc Nhân Hoà, mua bánh bao ở ngã tư đường. Khi cho anh ta ăn có một chị ở bên cạnh trại lính nhìn thấy.
– Người đâu – tri huyện lệnh cho sai nha – mau đi gọi nhân chứng đến.
Lát sau, mấy nhân chứng đều đến đủ, cho đối chất tại công đường cũng không có gì sai với lời khai, tri huyện liền trình công văn lên phủ Tây An. Tri phủ Tây An Đặng Đình Trinh xem hồ sơ vụ án thấy rất nghi ngờ: hai người này bình thường quan hệ đã không tốt, tại sao người chết lại dễ dàng ăn bánh bao của Trịnh Khôi? Vụ án này chắc có điều giả dối, ông quyết định phúc thẩm lại.
Đặng tri phủ cho gọi nhân chứng đến xác minh trước, ông hỏi người bán bánh bao:
Also Read: Chu Viên phán xét vụ án đầu độc chồng
– Một ngày người bán bánh bao nhiêu người?
– Gần một trăm người.
Những người này có hình dáng thế nào, ngươi có nhớ được không?
– Không nhớ được.
– Thế thì, tại sao ngươi lai nhớ được Trịnh Khôi?
Người bán bánh bao lúc đó không nói được gì. Đặng tri phủ nghiêm giọng quát:
– Người phải biết làm chứng giả cũng là phạm pháp đấy.
– Đặng đại nhân – người bán bánh bao nói – việc này không có quan hệ gì với tôi. Là do người sai nha đến bảo với tôi có một tên giết người đã nhận tội, còn thiếu một người bán bánh bao làm chứng nên bảo tôi làm chứng. Tôi tưởng anh ta đã nhận tội rồi, làm chứng thì làm. Thật ra tôi không nhận ra anh ta.
Đặng tri phủ lại hỏi người phụ nữ, chị ta cũng là do bị sai nha ép làm nhân chứng.
Kết quả của vụ phúc thẩm: Trịnh Khôi mua thạch tín để giết chuột là sự thật, còn lại đều làm giả. Đặng tri phủ lệnh cho tri huyện và người sai nha lập tức lên phủ, kể lại cho họ nghe về vụ phúc thẩm đồng thời răn dạy một trận:
– Không nên chỉ dựa vào đánh đập mà xử án. Trở về xét xử lại, rồi đem kết quả trình lên cho ta.
Tri huyện trách cứ người sai nha.
– Tại sao ngươi lại đem về cho ta toàn những nhân chứng giả thế?
Sai nha bất đắc dĩ nói:
– Lão gia đã định án, tôi không làm như thế thì làm gì còn giữ được bát cơm?
Qua xét xử lần nữa, hoá ra người lính đó bị chó dại cắn về phát điên lên mà chết nhưng lại cố tình trình lên là bị trúng độc chết.