Đồng Huy vớt trâm ngọc dưới đáy giếng

Mẹ Đồng Huy đang bực tức dậm chân thình thịch ở bên giếng. Nguyên là khi chị đi gánh nước, cái trâm ngọc màu đỏ cài trên đầu đã bị rơi xuống giếng. Cái trâm này lại là đồ đắt tiền, khiến chị cuống hết cả lên. Đồng Huy vội chạy đến bên giếng an ủi mẹ:

– Mẹ ơi, đừng lo lắng quá, chúng ta sẽ đi vớt nó lên.

Mẹ Đồng Huy hỏi:

– Vớt bằng cái gì con?

Đồng Huy kiếm một cái sào tre, buộc cái móc sắt vào đầu sào. Mẹ em đón lấy rồi thò cái sào xuống giếng.

Cái giếng sâu quá, ở trong lại tối nữa, cái trâm ngọc thì nhỏ, chẳng làm sao mà tìm thấy được. Mò một lúc cũng chẳng thấy gì, mẹ Đồng Huy quệt mồ hôi, ngẩng đầu nhìn mặt trời nói:

Nếu ông mặt trời giúp đỡ, chiếu ánh sáng xuống giếng thì tốt quá.

Đồng Huy vừa nghe thế liền nói:

– Được! Chúng ta đi mời ông mặt trời giúp đỡ đi.

Nói đoạn quay người chạy về nhà cầm một cái gương lớn ra.

Đồng Huy để chiếc gương hướng về phía mặt trời. Chiếc gương lập tức phản xạ một dải ánh sáng chói loà, nhưng không thể nào phản xạ vào trong giếng được. Mẹ thở dài nói:

Also Read: Diệu kế xử lý tên trộm của cô dâu lúc nửa đêm

– Ông mặt trời không chịu giúp đỡ rồi.

Đồng Huy nhìn nhìn mặt trời, rồi lại ngó vào giếng và chiếc gương trong tay. Nghiêng đầu nghĩ một lát, em nói:

– Ông mặt trời chịu giúp đỡ rồi. Mẹ ơi, mẹ đợi mà xem.

Nói đoạn, em lại chạy vụt về nhà.

Lát sau, Đồng Huy lại bê một chiếc gương lớn ra, đặt nằm nghiêng trên thành giếng, mặt gương hướng nghiêng lên trên, lập tức phản xạ ánh sáng chói mắt. Luồng sáng phản xạ này lại chiếu đúng vào chiếc gương hướng mặt dưới mà Đồng Huy cầm trong tay. Như thế, ánh sáng mặt trời đã được phản xạ vào trong giếng.

Giếng được chiếu sáng, nước giếng lại trong vắt có thể nhìn rõ đáy giếng có cái trâm ngọc màu đỏ kia nằm im ở dưới đó. Mẹ Đồng Huy lại thò chiếc sào tre xuống, cái móc sắt nhỏ dễ dàng vớt được nó lên.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận