Hồ Thu Triều biến thông từ hôn

Đời Thanh, ở phía đông huyện. Bắc Bình, con gái nhà họ Chương được cha mẹ hứa hôn với Lý Nhị ở Lân Nam. Còn chưa chính thức kết hôn.

– Lý Nhị bỗng mắc bệnh điên, không biết gì nữa, hay điên điên khùng khùng đi ra phố gây chuyện phiền phức. Có lúc, ngay giữa ban ngày vác dao đòi giết bố đẻ. Hàng xóm rất sợ hãi, e ngại xảy ra chuyện bất trắc, đều khuyên bố anh ta là Lý Tiến Tài nhốt con trai lại, không cho đi ra ngoài. Lý Tiến Tài không còn cách nào khác đành phải nhốt con trai vào phòng. Cho ăn cho mặc, phục vụ chu đáo, mong rằng con trai sẽ sớm bình phục. Không ngờ, cứ thế một năm trời, bệnh điên của Lý Nhị lại càng ngày càng nặng hơn.

Nhà họ Chương vốn cũng mong Lý Nhị sớm khỏi bệnh, thấy tình trạng điên khùng của anh ta như thế rất lo lắng. Chương gia không có con trai, chỉ độc nhất một đứa con gái này, cưng chiều như vật báu, mong cô ta sẽ phụng dưỡng lúc cuối đời. Bây giờ con rể tương lai bệnh tật như thế, họ vô cùng thất vọng, muốn từ hôn, liền nhờ người nói khéo với nhà họ Lý. Lý Tiến Tài là người thông tình đạt lý, cũng đang muốn kiểm lại thiếp mời trả lại nhà họ Chương. Không ngờ đúng lúc cậu vợ là Vương Thư Quý đến, sau khi nghe chuyện này rất không đồng ý. Ông là một tú tài già, tính tình xưa nay cực kỳ cổ hủ. Ông nói một hồi khiến Lý Tiến Tài đành phải nghe theo. Vương Thư Quý lập tức viết đơn kiện, lấy lý do là nhà họ Chương có ý đồ huỷ bỏ hôn ước lên quan huyện.

Also Read: Hồ Thông dựa vào giày thêu phá án

– Quan huyện là Hồ Thu Triều tiếp nhận đơn kiện, thấy đơn kiện viết rằng: “Người phụ nữ tiết hạnh không lấy hai chồng. Các cụ xưa nói rất đúng, một người con gái không nhận chè của hai nhà. Con gái nhà họ Chương đã hứa gả cho nhà họ Lý, thì sống là phụ nữ nhà họ Lý, chết là ma họ Lý. Huống hồ, Lý Nhị đang bị bệnh nhưng vẫn chưa chết, còn sống mà đòi ly hôn phải nói là trái với luân lý, xin điều tra ngăn chặn. Hồ huyện lệnh sau khi xem đơn liền sai người đi điều tra các chứng cứ. Đợi xác minh xong liền cho gọi các nhân chứng đến cùng đường ngay hôm đó, chàng điên Lý Nhị cũng ngật ngưỡng đến với hàng chục người xúm quanh. Vừa đến công đường, Hồ huyện lệnh liền lần lượt xét hỏi các nhân chứng, họ trả lời đều ăn khớp với tình hình đã điều tra. Sau cùng, Hồ huyện lệnh truyền gọi chàng điên Lý Nhị hỏi:

– Ngươi tên gọi là gì?

Lý Nhị nhếch mép nói:

– Ta là Nhị thái tử của Ngọc Hoàng Đại Đế.

Mọi người đều cười. Hồ huyện lệnh lại chỉ vào Lý Tiến Tài nói:

– Ông ta là gì của ngươi?

Lý Nhị mở to mắt, lát sau nói:

– Ta không biết hắn, hắn là ai?

Hồ huyện lệnh thấy thế, lập tức lệnh cho mọi người lui ra chỉ lưu lại Vương Thư Quý, nói với ông ta:

– Ông tuy đã đọc vài bộ sách, nhưng vẫn không hiểu đạo lý biến thông (thay đổi mềm dẻo). Bệnh điên không như các bệnh khác, như mù, câm, tàn phế, đều có thể kết hôn lập gia đình, Lý Nhị đầu óc u mê, ngay cả bố đẻ của mình cũng không nhận ra, làm sao có thề biết chuyện vợ chồng kết tóc xe duyên? Đã không hiểu luân thường đạo lý, sao có thể sống cuộc sống vợ chồng được? Huống hồ phụ nữ có “bệnh nan y” liền tuân theo quy định “thất xuất” mà giải quyết. Tại sao đàn ông bị bệnh điên lại nhất định bắt vợ chưa cưới phải thủ phận đợi chờ? Bản quan đã suy nghĩ về biện pháp biến thông để xét xử vụ này: Con gái nhà họ Chương sẽ đợi Lý Nhị ba năm. Trong ba năm đó, nếu bệnh điên chữa khỏi thì vẫn là vợ của Lý Nhị, nếu không, vẫn là con gái họ Chương hoặc thủ tiết, hoặc đi bước nữa là do họ quyết định.

Vương Thư Quý nghe xong cũng không cố chấp giữ ý kiến của mình nữa, đồng ý với sự phán xử của quan huyện.

Không đầy một năm, Lý Nhị bệnh mà chết. Sau đó con gái nhà họ Chương cũng đi lấy chồng.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
Bài viết này hữu ích không?
YesNo
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận