Thanh Thánh Tổ Ái Tân Giác La Huyền Diệp ( 1654 – 1722) lên ngôi khi mới tám tuổi. Theo quy định từ xưa ”Hoàng đế tuổi nhỏ, do cố mệnh đại thần phụ chính”. Khi lâm chung, Hoàng đế Thuận Trị đã chỉ định bốn vị đại thần phụ trợ cho hoàng đế nhỏ, trong số đó Ngao Bái là chuyên quyền nhất. Hắn không coi Khang Hi ra gì, ăn của đút, coi thường luật pháp, tự do hành động.
Khang Hi năm tuổi đã biết làm thơ, tài hoa xuất chúng, ông cảm thấy Ngao Bái luôn luôn đối đầu với mình là một đại hoạ từ bên trong nên đã sớm có sự chuẩn bị. Ông cho triệu một số con em của các quí tộc Mãn Châu vào cung luyện tập võ nghệ, trở thành thị vệ thân tín của mình.
– Ngao Bái thâu tóm quyền bính, đề phòng cẩn thận với những đại thần có thực lực hay tiếp cận hoàng đế, đồng thời không ngừng sai người theo dõi động tĩnh trong cung, không cho Khang Hi có thêm vây cánh; muốn làm ông trở thành một “quả nhân cô độc” đúng với nghĩa của nó, như thế hắn sẽ có thể “bắt chẹt thiên tử để ra lệnh chư hầu”. Hắn thấy Khang Hi và mấy đứa trẻ nữa đang chơi trò đấu vật thì không cảm thấy mình có gì bị đe doạ cả, lại còn cho rằng Khang Hi không có chí khí, chỉ biết chơi đùa liền lơi lỏng sự cảnh giác. Thật ra, tài văn và võ nghệ của Khang Hi đều có những bước tiến lớn mà Ngao Bái vẫn không hề biết gì.
Có một độ, Ngao Bái mắc bệnh, rất lâu không vào triều gặp hoàng đế. Khang Hi liền đích thân đến tận phủ Ngao Bái thám thính thực hư. Ông vào thẳng phòng ngủ của Ngao Bái, phát hiện thấy Ngao Bái giấu dưới chiếu một con dao nhọn ông biết rằng lòng dạ Ngao Bái thật khôn lường. Nhưng ông vẫn dằn nỗi bực, không những không trách mắng mà còn an ủi:
Also Read: Hồ Tri Huyện thẩm vấn thần thổ địa
– Dũng sĩ Mãn Châu, thân không rời đao, đó là bản sắc.
Ngao Bái nghe thế, cho là Khang Hi chỉ là một đồ ấm ớ nên càng mặc sức làm mưa làm gió không kiêng nể gì cả Khang Hi đi thăm bệnh trở về cung liền cho gọi đám trẻ kia lại nói:
– Triều Đại Thanh đã rơi vào tình thế nguy cấp, các người nghe ta hay là nghe Ngao Bái.
Bọn trẻ này từ lâu đã không vừa ý những hành vi ức hiếp người ta của Ngao Bái, ai nấy đều sục sôi căm giận nói:
– Chúng tôi nghe theo hoàng thượng.
Khang Hi liền cho vời Ngao Bái vào cung. Ngao Bái không hay đã trúng kế, ngất ngất ngưỡng ngưỡng vào gặp Hoàng đế, Khang Hi lệnh cho mấy đứa trẻ kia chơi trò đấu vật cho Ngao Bái xem. Bọn trẻ cứ chơi mãi, chơi mãi, từng đứa từng đứa ngã lăn đến chỗ Ngao Bái, đứa này ôm chân, đứa kia tóm tay, một đứa giữ chặt đầu, một đứa túm chặt eo, phút chốc đè ngửa Ngao Bái ra đất. Ngao Bái được mệnh danh là ”Mãn Châu đệ nhất dũng sĩ”, sức khoẻ vô địch, hắn giãy mạnh mấy cái làm bọn đứa trẻ kia bị xô ngã lăn ra. Nhưng bọn trẻ đều trung thành với Khang Hi, mặc dù không địch nổi Ngao Bái vẫn liều mạng bám chặt lấy hắn không rời…
Đúng vào lúc nguy cấp, Khang Hi rút thanh đoản kiếm giấu trong tay áo ra đâm thẳng một nhát vào ngực Ngao Bái, bọn trẻ ùa tới tóm chặt Ngao Bái. Khang Hi lập tức tuyên bố Ngao Bái mưu phản, ra lệnh giam vào ngục xét hỏi.
Khang Hi trừ khử được Ngao Bái và vây cánh của hắn, đích thân lên cầm quyền. Ông văn có thể trị nước, võ có thể an bang, dập tắt ba cuộc phản loạn, thu phục được Đài Loan, uy danh chấn động Âu Á, tại vị sáu mươi năm, là một hoàng đế rất anh minh trong lịch sử.