Một năm, quân đội Tây Hạ nhiều lần quấy nhiễu biên giới phía tây bắc của bắc Tống, dân chúng rất lo lắng. Hoàng đế cho vời đại tướng Tào Vĩ, lệnh cho ông dẫn quân đi đánh dẹp.
– Tào Vĩ dẫn quân tiến thẳng đến biên cương tây bắc. Quân đội Tây Hạ thấy lá cờ chữ ”Tào”, biết ngay rằng quân của tướng quân Tào Vĩ đến, vừa giao chiến một lát đã tháo chạy tan tác.
Tào Vĩ nghĩ thầm: ”Quân ta vừa đến chúng liền bỏ chạy. Quân ta mà đi, chúng lại đến quấy nhau, cứ tiến tiến lui lui như thế không phải là kế hay. Chỉ có dụ cho chúng lại, tiêu diệt triệt để mới có thể trừ được hậu hoạ”.
– Ngày hôm sau, quân Tào Vĩ lùa những đàn bò dê mà quân địch bỏ lại vác những chiến lợi phẩm thu được tản mát kéo nhau quay về.
Thám tử Tây Hạ thấy vậy lập tức về báo:
– Quân Tào Vĩ tham chiến lợi phẩm, đua nhau mang về, rất là hỗn loạn.
Chủ tướng Tây Hạ thấy đây là cơ hội để chiến thắng liền dẫn quân lên ngựa đuổi theo quân Tống.
– Quân Tào Vĩ cứ lôi lôi kéo kéo, cuối cùng cũng đến được một ngọn đèo có địa thế rất thuận lợi liền bày trận nghênh chiến.
Hơn nửa ngày, từ một nơi xa phi ngựa phóng gấp, cát bụi mù trời, quân Tây Hạ đã đuổi kịp. Tào Vĩ cười lớn, lập tức sai người sang bên quân đội Tây Hạ cảnh báo:
– Quý quân đường xa đến đây, tướng sĩ rất là mệt mỏi, chúng tôi không muốn nhân lúc người ta nguy cấp mà tiến đánh, xin mời các người cứ nghỉ ngơi trước rồi hẵng quyết định chuyện thắng bại sau. Chủ tướng Tây Hạ thấy có lý liền đồng ý.
Đọc thêm: Kế đúc tiền của Lưu Quang Thế
Một lát sau, Tào Vĩ thấy thời cơ đã đến, lại sai người sang thông báo:
– Nghỉ ngơi xong rồi, bắt đầu đi.
Lập tức, trong khe núi tiếng trống ran trời, binh mã hai bên đánh nhau tơi bời. Không bao lâu, quân đội Tây Hạ đã bị đánh cho tan tác, tử thương già nửa.
– Những thuộc hạ thân tín của Tào Vĩ cảm thấy kỳ lạ, quân đội Tây Hạ vốn được mệnh danh là dũng mãnh như hùm beo tại sao mới giao chiến có một lúc đã tan tác tơi bời thế kia? Thấy họ thắc mắc. Tào Vĩ giải thích:
Trên chiến trường không thể chỉ dùng võ mà còn phải dùng mưu. Hôm qua hai bên vừa giao chiến chúng đã tháo chạy, thật ra đó là để bảo tồn lực lượng, không liều mạng với chủ lực của ta. Để giải quyết triệt để được bọn chúng, ta giả bộ tham lam chiến lợi phẩm, buông lỏng kỷ luật để dụ chúng mắc bẫy. Không ngoài dự kiến của ta, quả nhiên chúng đã mắc lừa, đuổi theo hơn một trăm dặm đường, chắc chắn đã khá mệt mỏi, còn chúng ta nghỉ ngơi nửa ngày trời, dùng quân đã sẵn sàng đánh quân mệt mỏi chắc chắn giành được thắng lợi. Nhưng nghênh chiến ngay lúc đó, quân ta tất sẽ thương vong nhiều vì chúng đang khí thế hừng hực, tinh thần quyết chiến rất hăng. Ta liền cố ý cho chúng nghỉ ngơi, như thế sẽ làm nhụt chí khí của chúng, tinh thần cũng lỏng lẻo nhiều. Phải biết rằng: Người đi đường xa, người làm việc nặng, ngừng một lúc toàn thân sẽ rã rời. Lúc đó mà đánh, chúng ta sẽ rất dễ dàng giành được chiến thắng.
– Mọi người nghe xong đều hết mực khâm phục Tào Vĩ.