Năm 204 trước Công nguyên, chiến tranh Sở Hán đã bước vào trạng thái giằng co. Hán Vương Lưu Bang và thủ hạ của ông bị quân Sở vây khốn đã lâu trong thành Huỳnh Dương, đã đến lúc đạn hết lương cạn, trong ngoài cùng khốn đốn. Hy vọng vọng dựa vào quân dân trong thành cố thủ cố thành, tiếp tục, kháng cự với Hạng Vũ đã không thể được rồi.
– Thế thì, làm thế nào để đánh ra khỏi vòng vây trùng điệp, bảo vệ Hán Vương thoát khỏi cảnh tuyệt vọng, bảo tồn chủ lực quân Hán không để cho toàn quân bị tiêu diệt đây? Các mưu sĩ của Hán Vương tổn hao tâm huyết, rốt cuộc mới nghĩ ra kế sách thay xà đổi cột.
Hôm đó, quan binh quân Sở thấy quân Hán bị vây khốn trong thành Huỳnh Dương đột nhiên mở cửa thành phía đông, họ lớn tiếng hò la, lập tức thắt chặt vòng vây.
– Trong màn đêm mờ ảo, chỉ thấy hơn hai nghìn quan binh quân Hán vây chặt lấy một cỗ xe ngựa màu vàng có mái che, xông ra phía ngoài thành. Rất nhanh chóng, họ đã bị rơi vào thế trận đao thương của mấy vạn quân Sở. – Phải bắt sống Hán Vương.
Hạng Vũ truyền đạt mệnh lệnh cho bộ tướng, quan binh quân Sở đành phải bỏ cung nỏ, giắt đao kiếm, đánh giáp lá cà với quân Hán.
– Lá cờ viết chữ ”Hán” cực lớn bay phần phật trong gió đêm. Binh sĩ quân Hán thập phần dũng mãnh, tuy người thì rất thấp bé, người thì xem ra hành động bất tiện, nhưng họ đều có một tinh thần chiến đấu quyết tử.
Thế nhưng, cho đến khi thật sự đánh áp sát đến, quân Sở mới phát hiện ra, hơn hai nghìn quân Hán dường như đều là phụ nữ và trẻ em.
– Tất nhiên cánh quân này làm sao chịu nổi sự bao vây tấn công của quân Sở mau lẹ dũng mãnh được? Rất nhanh, xe ngựa của Hán Vương Lưu Bang đã hoàn toàn bị lộ ra trước mặt quân Sở, trước xe treo tấm vải trắng biểu thị đã đồng ý đầu hàng.
Also Read: Khổng Dung sáu tuổi khéo chia lê
Hãy khoan, đợi đại vương đến đích thân cử hành nghi thức nhận hàng.
– Một viên tướng lĩnh của quân Sở kéo tên tiểu hiệu đang định xông lên lại.
Lát sau, Hạng Vũ cưỡi chiến mã phóng đến. Quan binh quân Sở đều dẹp ra một bên.
– Ha ha ha, Hán Vương, rốt cuộc rồi người cũng có ngày hôm nay.
Vừa nói Hạng Vũ rút kiếm hất tấm rèm che cửa xe ngựa của Hán Vương ra.
– Ha, ha, ha, bá vương, ông vui mừng sớm quá đấy. Ta phải nói cho ông biết, Hán Vương đã cùng các chư tướng đi ra phía cửa tây từ lâu rồi. Cùng với trận cười sảng khoái, từ trên xe ngựa, một tướng lĩnh quân Hán phong thái hiên ngang đang bước xuống.
Hả? – Sở Vương và quân binh Sở kinh ngạc thất sắc, người bước ra khỏi chiếc xe của quân Hán là tướng lĩnh quân Hán Kỷ Tín.
Chính vị tướng quân Kỷ Tín này, khi ông thấy trong thành Huỳnh Dương đã không thể giữ được nữa rồi, ông bèn đến chỗ Hán Vương trình bày ý tưởng thay chủ giả hàng của mình. Bởi vì tình thế quá cấp bách, đại tướng Trần Bình và mấy vị mưu sĩ khác cùng hết lời khuyên nhủ Hán Vương, áp dụng kế sách đột phá vòng vây của Kỷ Tín.
– Sau cùng, đại tướng Kỷ Tín đã bị Hạng Vũ đùng lửa thiêu chết.