Khi còn nhỏ, Kỷ Vân đi học ở một trường kề sát với một đạo quán. Trong quán đó có một đạo vẻ ngoài rất đạo mạo nhưng thật ra đạo đức bại hoại, háo sắc, thường nhìn trộm những cô gái xinh đẹp, có khi không kiềm chế được đã ngang nhiên bám gót theo trêu chọc. Bên cạnh đạo quán có một ao nước lớn, quanh năm có nước, là nơi thuận tiện cho các cô gái giặt quần áo. Do có lão đạo sĩ già này nên họ không bao giờ dám một mình ra đó.
– Có một năm đại hạn, các giếng nước đều khô cạn, chỉ có cái ao này vẫn còn đến nửa ao nước. Phụ nữ trong thôn bất đắc dĩ phải kéo đàn kéo lũ ra đó giặt quần áo. Kỷ Vân đi học đi ngang qua cửa đạo quán, mấy lần phát hiện lão đạo sĩ nằm bò phía trên bức tường, hai mắt sáng lực, lén lén lút lút nhìn về phía ao nước. Kỷ Hiểu Lam thấy lão này quá dâm dục liền nghĩ ra một kế để trừng trị lão.
Một buổi trưa, Kỷ Hiểu Lam nhìn thấy mấy phụ ra ao giặt quần áo liền lẻn chui vào trong quán. Bước vào căn phòng bên cạnh chính điện, cậu dùng ngón tay chấm chấm nước bọt bôi lên tờ giấy bịt ô cửa số hình thoi cho nó rách mủn ra thành một cái lỗ nhỏ rồi ghé mắt vào đó quan sát. Cậu nhìn thấy lão đạo sĩ đang cởi trần trùng trục nằm ngủ ngon lành, cái mũ đạo sỹ đặt trên chiếc ghế nhỏ bên cạnh.
– Hiểu Lam liền nhẹ nhàng đẩy cửa, rón ra rón rén với lấy cái mũ đạo sĩ đội lên đầu mình rồi lui ra. Ra đến sân, cậu nhặt mấy hòn gạch mộc đặt bên cạnh bờ tường, lại kiếm thêm mấy viên đá nhỏ, chân giẫm bên trên gạch, vừa đúng độ cao để mấy phụ nữ ở ao ngoài bờ tường nhìn thấy cái mũ đạo sĩ. Tiếp theo, Kỷ Hiểu Lam ném tới tấp mấy viên đá nhỏ trong tay về phía ao.
Also Read: Kỷ Vân giải thích chữ “Lão Đầu Tử”
– Ối giời ơi, đồ quỷ sứ nào phá bĩnh đấy?
– Á à, là thằng cha háo sắc, lão đạo sỹ già đấy.
– Cái đồ chết tiệt.
Một tràng những câu chửi mắng từ ngoài tường vọng lại. Nguyên là, Kỷ Hiểu Lam đã tính toán cự ly chính xác, ném hết sức đều và chuẩn, mấy viên đá kia như có mắt, từng viên từng viên rơi xuống nước, bắn tung tóe lên khiến chị em ướt hết cả mặt mũi người ngợm. Thấy chị em nhìn theo hướng đá ném ra, chỉ thấy cái mũ đạo sỹ phía bên trong đạo quán cứ lắc la lắc lư, lát sau thì bến mất. Các chị vội vàng giặt quần áo rồi bưng chậu đứng lên, vừa đi vừa chửi.
– Lại nói về Kỷ Hiểu Lam ở trong quán nghe tiếng đoán rằng đã thuận lợi như ý liền vội vàng nhảy khỏi đống gạch, lại len lén đẩy cửa gian phòng bên, trả cái mũ lại chỗ cũ đường cũ đi ra cửa quán. Cậu quan sát phía ngoài một lúc, thấy các chị phụ nữ đã đi xa liền nhẹ nhàng nhảy ra, đóng hờ cửa quán lại rồi chạy như bay đến một bụi tre, trốn trong đó quan sát ”vở kịch”.
– Không lâu sau đã thấy mấy chị phụ nữ dẫn theo các thanh niên trai tráng trong thôn hùng hùng hổ hổ tiến về phía đạo quán. Rất nhanh, từ xa đã nghe tiếng khẩn cầu tha mạng của lão đạo sĩ.
Lão đạo sĩ già từ khi bị một trận đòn tơi bời da thịt không bao giờ còn dám trêu chọc phụ nữ nữa.