Ngũ Nương Tử cứu chồng

Ngũ nương tử nói: Đa tạ quan lớn, xong việc, mọi sự do quan lớn quyết định. Lát sau, Ngũ nương tử nhận cái bím tóc từ tay quan huyện hỏi…

Một hôm Cốc địa chủ sai ông Hàn đưa cậu chủ đi thăm bà con. Cậu chủ cưỡi ngựa đi trước, ông già Hàn đi theo sau.

Khi lên núi, bỗng có một con thỏ từ đám cỏ bên đường lao ra con ngựa cậu chủ cưỡi bị giật mình kéo theo cả cậu lăn xuống triền núi chết luôn tại chỗ. Ông già Hàn vội vàng chạy về thôn báo tin, Cốc địa chủ vừa nghe tin liền lôi ngay ông đến nha môn huyện, kiện ông về tội cố ý hại chết cậu chủ. Quan huyện nhận lễ vật hậu hĩnh của địa chủ liền định cho ông già Hàn tội chết. Thời đó, xử hình phạt chết cho phạm nhân có mấy kiểu chém.

Ví dụ tội nhất đao là chém đầu phạm nhân; tội lưỡng đao là sau khi chém đầu lại chém một đao nữa vào eo; nhiều nhất là tội thất đao. tức là chém phạm nhân thành tám khúc. Quan huyện xử ông già tội nhất đao, sau đó tống vào ngục đợi chém.

Vợ ông là Ngũ nương tử tìm đến quan huyện, nói có việc xin thỉnh cầu. Quan huyện thấy Ngũ nương tử dung mạo xinh đẹp khác thường thì cười híp mắt nói:

– Mau mau trình bày đi.

Ngũ nương tử khóc nói:

Đọc thêm: Trang Tử từ chối làm quan

– Bẩm quan lớn, sau khi chồng chết, tôi quyết không tái giá nữa. Nhưng nhà chúng tôi cách đây đến một trăm tám mươi dặm, trong nhà lại nghèo nàn chẳng có cái gì, khó mà đem được hài cốt chồng tôi về. Sau khi tôi chết, hài cốt của tôi không được chôn vào chính huyệt của khu mộ họ Hàn. Cho nên xin quan lớn cắt bím tóc của chồng tôi đưa cho tôi. Sau khi tôi chết thì có thể được chôn cùng bím tóc ấy vào chính huyệt phần mộ của họ Hàn. Mong quan lớn khai ân.

Quan huyện ngắm khuôn mặt hớp hồn người của chị ta.

– Được ta đồng ý, chỉ có điều xong việc người cũng phải đáp ứng điều ta muốn.

Ngũ nương tử nói:

– Đa tạ quan lớn, xong việc, mọi sự do quan lớn quyết định.

Lát sau, Ngũ nương tử nhận cái bím tóc từ tay quan huyện hỏi:

– Không biết quan xử chồng tôi chết theo tội gì?

– Tội nhất đao

– Xử tội nhất đao thì quan lớn đã sai đao phủ chém chồng tôi một đao rồi. Ngài nên thả chồng tôi ra đi. Ngũ nương tử thấy quan huyện lúng túng không đáp được gì thì nói:

– Dân chúng đều ca ngợi quan lớn nắm phép công giữ luật pháp, nếu không thả chồng tôi ra có phải là đã mất mặt quan lớn? Đứng đầu một huyện, chẳng lẽ lại nói lời không giữ lấy lời? Hơn nữa, ngài đã chém ông ấy một đao rồi, lại chém nữa, tôi sẽ kiện lên đến phủ và lên hoàng thượng đấy, quan lớn có sợ bị lột mất mũ áo không?

Quan huyện đành phải thả ông Hàn.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận