Một năm sau, nhà Đào Đáp Tử quả nhiên gặp phải đại nạn, ngoài bà mẹ già ra cả nhà đều trở thành ma dưới lưỡi đao, gia sản bị cướp sạch. Người vợ họ Đào nghe tin…
Đời nhà Chu có người tên là Đào Đáp Tử được phái đến làm đại quan ở một vùng gọi là vùng Đào. Ba năm trôi qua mà cả vùng Đào vẫn như xưa không hề thay đổi gì nhưng nhà ông thì giàu sụ lên, tài sản nhiều gấp ba lần trước kia.
Việc này khiến vợ ông lo lắng. Có một lần, Đào Đáp Tử trở về nhà, hớn hở trao cho vợ một viên dạ minh châu quý giá. Người vợ mặt mày buồn bã. Đào Đáp Tử không vui nói: Vợ nhà người ta buồn vì thiếu thức ăn thiếu mặc, buồn bạc cả đầu, nàng sống với ta ngày có vàng, đêm có bạc còn có gì không thoả mãn nửa?
Người vợ họ Đào nói gợi ý:
– Thiếp nghe người ta nói, ở núi Nam có một con báo vì không có đốm hoa trên mình nên đã ẩn náu trong sương mù dày đặc bảy ngày bảy đêm, không đi ra tìm thức ăn, thế là tại sao?
Đó là do gan nó nhỏ, chịu đói là đáng đời – Đào Đáp Tử trả lời cho qua chuyện. Con lợn trong chuồng tham ăn khi đói không cần chọn thức ăn, béo trục béo tròn thì bị chọc tiết, thế là tại sao – Người vợ kiên nhẫn khai thông:
– Ăn no thì bị chọc tiết là con ma no, điều đó cũng đáng kiếp – Đào Đáp Tử đang ngắm nghía ánh sáng biêng biếc lấp lánh do viên dạ minh châu phát ra, trả lời vu vơ.
Người vợ họ Đào rất tức giận, cao giọng nói:
Đọc thêm: Án Tử khuyên vua ba lần
Cổ nhân đã nói, người thiếu tri thức leo lên ghế cao làm quan lớn thì tai hoạ sẽ cách anh ta không xa. Không có công tích và cống hiến đối với quốc gia, đối với dân chúng mà trong nhà lại tích vàng trữ bạc, cái này không đáng vui mừng bởi vì tai nạn đã vẫy tay đến nhà anh ta rồi. Phu quân làm đại phu ba năm, không hề có một thành tích chính trị nổi bật nào nhưng lại đồn công phu vào tài sản, làm sao mà thiếp không lo lắng cho phu quân được?
Đào Đáp Tử nghe thế như bị đội một gáo nước lạnh vào đầu, nổi cơn thịnh nộ tát cho vợ một cái, không cho phân bua, sai gia đinh đuổi nàng ra khỏi nhà.
– Phu quân bảo trọng?
Người vợ họ Đào ẵm theo đứa con nhỏ nhất, vừa đi vừa khóc, luôn luôn quay đầu lại nhìn, hy vọng Đào Đáp Tử đổi ý nghĩ lại. Thế nhưng, Đào Đáp tử đã quay vào buồng trong từ lâu.
– Một năm sau, nhà Đào Đáp Tử quả nhiên gặp phải đại nạn, ngoài bà mẹ già ra cả nhà đều trở thành ma dưới lưỡi đao, gia sản bị cướp sạch. Người vợ họ Đào nghe tin này, khóc lóc vật vã một trận rồi dắt đứa con nhỏ nhất quay về nhà, an táng chồng và những người bị giết khác, lựa lời an ủi mẹ chồng, dựa vào sự lao động chăm chỉ của mình, nuôi sống một nhà ba người, không bao giờ phải sống trong nỗi lo sợ nơm nớp nữa.