Quan Huyện dựa vào chữ “Doanh” phá án

Ngày xưa, có một người qua đêm ở một quán trọ, sáng hôm sau tỉnh dậy, phát hiện ra năm mươi lạng bạc của mình đã không cánh mà bay. Do đêm đó không có khách trọ này khác ở cùng với anh ta nên người khách này nghi là chủ quán ăn cắp. Thế là anh ta đem vụ việc mất trộm bạc kiện lên quan huyện.

– Quan huyện cho truyền gọi chủ quán lên công đường. Chủ quán nghĩ rằng khi ăn trộm bạc anh ta làm rất nhanh gọn, không để lại chút dấu vết gì, nên xưng xưng cãi tội. Quan huyện rất có kinh nghiệm phá án, lúc đầu xác nhận bạc do anh ta ăn trộm, nhưng vì người chủ quán kiên quyết không nhận, lại thiếu chứng cớ rõ ràng nên không thể luận tội được.

Quan huyện nghĩ một lúc, cuối cùng ông nghĩ ra một mẹo rất hay. Ông bảo người chủ quán duỗi tay ra, dùng bút lông viết một chữ “doanh” ( ) vào lòng bàn tay anh ta, sau đó nói:

– Ngươi ra bậc thềm trước cửa ngồi phơi nắng, nếu rất lâu sau chữ vẫn còn thì anh sẽ thắng kiện.

Người chủ quán thấy lất lạ, thầm nghĩ ông quan này thật là người lẩn thẩn, chỉ cần mình không rửa tay, còn chữ viết trong lòng bàn tay làm sao mà mất đi được?

– Lại nói, sau khi chủ quán viết chữ và phơi nắng, quan huyện lập tức sai người đến quán trọ này. Người nha dịch theo sự dặn dò của quan huyện nói với bà chủ quán:

Also Read: Quan Đốc Học xử vụ án đổi xương cổ

Ông nhà bà ở công đường đã thừa nhận tội đêm hôm qua ăn trộm bạc của khách. Bà hãy giao bạc lại cho chúng tôi đem về công đường trả lại cho khách.

– Ai ngờ, mụ chủ quán giảo hoạt thầm nghĩ, chồng ta đã nhận tội trộm bạc ở công đường, tại sao lại không để đi cùng về lấy bạc, như thế có phải đỡ rắc rối hơn, chắc chắn là quan huyện muốn dùng kế để lừa ta đây. Cho nên mụ ta bèn giả bộ không biết gì cả. Các nha dịch thấy mụ chủ làm bộ giả vờ liền dẫn luôn mụ ta đến công đường. Mụ chủ thấy chồng đang ngồi phơi nắng ở bậc thềm trước của thì không hiểu đã xảy ra chuyện gì, lại không tiện nói chuyện cùng chồng nên trong lòng rất ngờ vực. Chỉ nghe thấy quan huyện lại nói lại như lúc trước, mụ ta vẫn không trả lời.

Quan huyện đột nhiên lớn tiếng hỏi chồng mụ:

– Anh chủ quán, chữ “Doanh” của ngươi có còn không?

Chủ quán chỉ sợ chữ ”Doanh” không còn cho nên vội vàng trả lời:

– Còn, còn!

Do chữ “Doanh” và “Chữ bạc” trong tiếng Hán phát âm gần giống nhau, mụ chủ quán có tật giật mình, mụ nghe rõ ràng chồng đã thừa nhận “Bạc” vẫn còn nên không dám giấu nữa đành phải khai lại sự việc ăn trộm bạc đồng thời gian ngoan ngoãn dẫn nha dịch về nhà, đếm đủ năm mươi lạng bạc cất giấu kỹ giao lại cho người khách.

Mưu lược

5/5 - (4 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận