Viên tòng sự trở về nha môn báo cáo. Quan huyện truyền gọi tên địa chủ kia đến: Qua ba lần thăng đường thẩm vấn, tên địa chủ toàn thân run như cày sấy…
Tại công đường, một người đàn ông không thể chịu nổi sự tra khảo bằng cực hình nữa. Sau một hồi kêu la thảm thiết, người đàn ông đó nước mắt lã chã:
– Oan quá! Hôm đó tôi vừa về nhà thì thấy người vợ yêu nằm ngã giữa vũng máu, đầu đã không cánh mà bay. Tôi lập tức chạy đến nhà bố vợ, người nhà vợ tôi một mực cho rằng tôi giết vợ, kiện tôi phải tội chết. Hình phạt cũng đã dùng, đau đớn cũng đã chịu, vợ yêu cũng đã mất, tôi cũng muốn nhận cho rồi. Chỉ xin chém một đao cho chết ngay để cùng được xuống với vợ yêu đang cô đơn dưới đó.
Một viên tòng sự (thuộc hạ của quan huyện) nấp sau màn bỗng thấy nghi ngờ, anh ta bước ra khỏi tấm màn, nhỏ giọng nói với quan huyện.
– Mạng người liên quan đến trời đất đó! Ngươi làm chồng ai lại nhẫn tâm giết chết vợ kia chứ? Cho dù có thật lòng muốn giết chị ta thì cũng sẽ trốn đi tránh tội, hoặc là nói chị ta bị bệnh mà chết, hoặc là đổ thác cho chị ta chết đột ngột. Hiện giờ thi thể thì còn mà đầu biến mất, bên trong tất phải có vấn đề. Đại nhân, theo tôi hãy xét sang hướng khác đi.
Quan huyện gật đầu:
– Ồ nói có lý đấy.
Viên Tòng Sự lập tức hành động, anh ta sai người giam một mình phạm nhân trong một căn phòng khác sau đó cho dán một tờ công văn: ”Các ngươi khám nghiệm tử thi trong toàn thành ngày mai tập trung tại công đường”.
Đọc thêm: Phương pháp làm cửa hợp long mới của Cao Siêu
Ngày hôm sau cả loạt những người khám nghiệm tử thi đều kéo đến. Viên tòng sự nói chuyện mây chuyện gió, để cho họ lần lượt kể về những chuyện gần đây họ giúp người ta an táng mộ phần rồi mới hỏi cặn kẽ nguồn gốc từng câu chuyện. Có một người chậm rãi kể.
Khi tôi làm việc giúp cho nhà một đại địa chủ ở phía đông thành, nghe nói bọn nó đã từng giết chết một người vú em chôn ở bãi tha ma phía tây núi.
Viên tòng sự nghe thế mừng thầm trong lòng, lập tức sai người lần theo sơ đồ khai quật mộ kia lên kiểm nghiệm, bẩy nắp quan tài lên phát hiện trong chỉ có một cái đầu người phụ nữ. Viên Tòng Sự ta lập tức sai người áp giải người đàn ông đang bị giam đến nhận diện, người đàn ông kia khóc lóc rất thảm thiết:
– Các người đừng có trêu trọc tôi, đây không phải vợ yêu của tôi. Viên tòng sự trở về nha môn báo cáo. Quan huyện truyền gọi tên địa chủ kia đến: Qua ba lần thăng đường thẩm vấn, tên địa chủ toàn thân run như cày sấy, buộc phải khai ra sự thật:
– Tôi tư thông với vợ người đàn ông kia rồi giết người vú em lấy đầu đem chôn riêng còn thi thể thì cho mặc quần áo của người vợ kia, ném vào nhà người đàn ông. Tôi đón người phụ nữ xinh đẹp ấy về nhà, giấu kỹ trong lầu son gác tía. Xin đại lão gia tha mạng, tiểu nhân không bao giờ đám làm điều xằng bậy như thế nữa.
Quan huyện quát lớn:
– Giết người phải đền mạng! Mạng của người vú em bị giết kia phải được đổi bằng cái mạng tên cẩu tặc nhà ngươi.
Tên địa chủ bị xử tội chém đầu còn người đàn ông đã được thả ra.
Lầu son gác tía nghĩa là nhà cao rộng, diễn tả cuộc sống giàu sang phú quý thời phong kiến.