Một hôm, Tằng huyện lệnh ở huyện Lễ Truyền tỉnh Thiểm Tây thăng đường làm việc, bỗng có người đến báo đêm qua ở một thôn có vụ án mạng mất đầu. Tằng huyện lệnh nghe báo lập tức dẫn người đến ngay hiện trường quan sát.
Đoàn người đến hiện trường hung sát, Tằng huyện lệnh chăm chú nhìn chỉ thấy nằm nghiêng người, hai chân hơi co, trên cổ không có đầu. Nhìn kĩ vết thương thì không giống viết dao chém, trên thân mình người chết cũng không có vết thương nào. Tằng huyện lệnh liền cho gọi người bị nghi ngờ đang giam lỏng tức vợ người chết lên hỏi:
– Bình thường chồng ngươi đối với ngươi như thế nào?
Thiếu phụ mắt đỏ ngầu khóc lóc nói:
– Ân ái vô cùng, bình thường anh ấy đi buôn vải, lần này đi đúng một tháng đến hôm qua mới về…
Tằng huyện lệnh thấy thiếu phụ xấu hổ liền nói:
– Để làm rõ vụ án này, ngươi không được ngại ngùng, hãy kể thật tình hình tối hôm qua cho ta.
Thiếu phụ rớt nước mắt cố giấu sự thẹn thùng nói:
– Bình thường khi anh ấy không ở nhà, tôi nằm ngủ ở đầu có chiếc tủ. Hôm qua anh ấy lại ngủ ở đầu có chiếc tủ. Tôi và anh ấy kể lể nỗi nhớ nhung xa cách rồi ân ái với nhau sau đó mới ngủ. Tôi sợ kinh động anh ấy nên ngủ xoay đầu khác.
Không ngờ sáng nay thức dậy chỉ thấy máu chảy đầy giường, trên cổ anh ấy không thấy đầu đâu, sợ quá vội kêu ầm lên. Ai đó cứ chắc chắn tôi gian dâm mà hại chồng, xin quan lớn minh xét cho tôi.
Đọc thêm: Lâm Thanh Quang thăm dò tình hình trong mưa
Tằng huyện lệnh nghe người thiếu phụ nói, bỗng một cơn gió nhẹ thổi tới, ông thấy một mùi thơm khác lạ, ngửi lần nữa thì phát hiện ra nó phát ra từ người thiếu phụ liền hỏi.
– Ngươi mang theo vật gì thơm thế?
Thiếu phụ đáp:
– Đây là dầu bôi tóc chồng tôi đem về, tôi thường hay bôi cho nó thơm.
Tằng huyện lệnh cho thiếu phụ lui, lại sai nha dịch đi dò hỏi hàng xóm về tư cách thường ngày của người thiếu phụ. Không lâu sau, bọn họ trở về báo cáo, ai cũng nói thiếu phụ hết mực hiền thục. Tằng huyện lệnh thấy vụ án này kỳ quặc, liền trở vào quan sát phòng ngủ. Bỗng ông nhìn chằm chằm vào các ”lỗ cáo” trên hồi nhà, cái ”lỗ cáo” này nằm đúng trên một đường thẳng với vùng đầu người chết. Ông lập tức nghĩ ra một kế để thử, liền lại gọi người phụ nữ đến nói:
– Tối nay, ngươi cứ xoa dầu tóc như cũ, vẫn nằm ngủ ở nơi tối qua chồng ngươi nằm, không phải đóng cửa, mở rộng cửa sổ đừng sợ, tối nay ta sẽ ngồi ngoài cửa sổ.
Đêm đó, Tằng huyện lệnh tay cầm bảo kiếm ngồi bên ngoài cửa sổ, hai mắt mở lớn nhìn cái ”lỗ cáo”. Đến canh ba, Tằng huyện lệnh chợt kêu lớn. Bọn sai nha ùa đến. Ông lập tức ra lệnh đem theo đao giáo, lưu huỳnh và cung tên, đuổi thẳng đến sân sau kiểm tra xem có cái hang nào không. Tìm đến ước tường chỗ căn nhà kho quả nhiên thấy một cái hang lớn, Tằng huyện lệnh sai người đốt lưu huỳnh ném vào trong hang thì thấy một con trăn lớn lao ra khỏi hang. Mọi người xông lên, đao, giáo nhất tề đâm xuống trong nháy mắt con trăn đã bị giết chết. Tằng huyện lệnh lại nói:
– Mổ bụng nó ra.
Mọi người y theo, quả nhiên bên trong có một cái đầu người lăn ra. Chính là đầu chồng người thiếu phụ.
Ai nấy đều ca ngợi Tằng huyện lệnh đoán việc như thần.
Ông nói:
– Thần thánh gì ta. Chỉ bởi vì cái loại dầu bôi tóc mà người chết mua về cho vợ cực kỳ thơm. Con trăn kia sau khi ngửi thấy, đến ban đêm liền chui đầu qua ”lỗ cáo” trên tường để liếm dầu. Đêm hôm kia con trăn nhầm đầu người chết và đầu thiếu phụ liền thè lưỡn ra liếm. Không liếm được dầu thơm, lại bị những sợi tóc cứng như rễ tre chọc vào lưỡi liền nổi giận cắn đứt luôn đầu anh ta. Vừa rồi ta ngồi ngoài cửa sổ thấy con trăn đó thò đầu qua ”lỗ cáo” mà kinh hãi kêu lên, nó khiếp sợ trườn ra sau sân, cho nên ta mới ra lệnh đuổi theo.