Tào Tháo đêm đông đắp thành đất

Cuối thời Đông Hán, Tào Tháo đang đánh nhau với Mã Siêu ở Đồng Quan.

– Khi mới bắt đầu giao chiến, Tào Tháo tự ỷ vào lính khoẻ ngựa hay, một mình xông lên, tưởng một trận là đánh tan được quân Mã Siêu. Không ngờ Mã Siêu kiêu dũng khác thường đã đành, lính tráng Tây Lương người nào cũng khoẻ khoắn dũng mãnh và thiện chiến cùng Mã Siêu xông tới.

– Trận Đồng Quan ấy, quân Tào thất bại thảm hại, mất hết nguyên khí. Tào Tháo chỉ còn cách thu gom tàn quân, vượt qua Vi Hà để đến bờ bắc. Quan quân của Mã Siêu thừa thắng đuổi theo đóng ở bên Vị Hà, cắt đứt đường giao thông vận tải của quân đội Tào Tháo, khiến cho quan quân Tào không lập ngay được doanh trại. Tào Tháo biết rằng nếu không nhanh chóng ổn định được doanh trại, Mã Siêu có thể tiến công bất kể lúc nào, quân đội không có doanh trại sẽ không chịu nổi một đòn tấn công của địch. Thế nhưng những vùng lân cận bờ bắc không nơi nào có thành trì sẵn khả dĩ có thể đóng quân được. Chính vì thế mà Tào Tháo hết sức lo lắng.

Lúc ấy, dưới trướng Tào Tháo có một vị quân sư, đã hiến kế.

– Thưa thừa tướng? Chúng ta có thể lấy đất ở bờ sông Vị đắp một toà thành đất được chứ ạ!

Tào Tháo nghe nói có lý liền điều Động ra ba vạn binh mã, để họ đánh đất đắp thành. Thế nhưng đất ở bờ Vị Hà toàn là bùn nhão. Tục ngữ có câu “tháp xây bằng cát, không quá ba thước” bùn và cát ở bờ sông này vừa nhão lại rời, không làm sao đắp được lên. Thêm nữa, quân của Mã Siêu lại thường xuyên đến quấy rối, Tào Tháo sốt ruột quá hết ngày lại đêm thở ngắn than dài.

Đọc thêm: Quan Vũ bày mưu dìm bảy cánh quân

Lúc ấy thời tiết đã vào đầu mùa đông, suốt mấy ngày liền, mây đen mù mịt, thỉnh thoảng lại kéo theo những cơn mưa. Những điều đó như báo với mọi người rằng những ngày rét mướt đã sắp tới. Hôm ấy, Tào Tháo đang mặt ủ mày chau, bỗng nghe báo có một ẩn sĩ xin gặp và nói với Tào Tháo.

Thừa tướng luôn luôn muốn xây thành sao chưa làm mà còn chần chừ mãi thế?

Tào Tháo thở dài nói:

– Ở đây toàn là bùn cát, thành đất đắp lên lại trụt xuống, xây đắp làm sao được? Tiện đây xin hỏi ẩn sĩ có cao kiến gì không?

Ẩn sĩ tủm tỉm cưỡi bảo:

Thừa tướng xưa nay dùng binh như thần, chẳng lẽ lại không biết chuyện khí trời thay đổi hay sao. Mấy hôm nay trời âm u thế này, đêm nay thế nào cũng nổi gió bấc, gió bấc mà đã thổi thì nước sông sẽ đóng băng, lúc bấy giờ có dùng bùn cát mà đắp thành thì đắp đến đâu cứng lại đến đấy.

Tào Tháo nghe vậy, đôi mày bỗng dãn ra, mặt trở nên tươi tỉnh ngay lập tức truyền lệnh cho quân sĩ chuẩn bị sẵn sàng.

Ngay đêm ấy, quả nhiên gió bấc thổi về, nhiệt độ giảm đi rất nhanh Tào Tháo mừng lắm, không quản gì rét mướt thân chinh chỉ huy quân lính gánh đất đắp thành. Đất đắp đến đâu lại tưới nước thêm đến đó nước đóng băng lớp nào lại đắp tiếp lên lớp đó, đến lúc trời sáng một toà thành bằng đất cũng vừa đắp xong.

Bọn thám mã của Mã Siêu nhìn thấy toà thành đất của Tào Tháo lừng lững mọc lên, lập tức báo tin ngay về cho Mã Siêu. Mã Siêu không tin, thân chinh ra nhìn tận nơi bất giác giật mình bụng nghĩ, quân Tào Tháo làm thế nào mà chỉ có một đêm biến được ra toà thành đất như thế. Phải chăng là có thần tiên giúp sức?

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận