Ở phía đông một ngọn núi, có hai người Ất, Giáp vì tranh chấp ruộng đất mà gây thù chuốc oán, tuy nhà ở cách nhau không xa nhưng không hề qua lại với nhau bao giờ.
– Hôm đó, Giáp sau khi uống rượu say khướt không biết gì liền vô cớ lôi vợ ra đánh một trận đồng thời nói những lời rất khó nghe. Đúng lúc Giáp đang nổi điên vì rượu, thì Ất đi qua cửa nhà Giáp thấy cảnh tượng đó mặt lộ vẻ chế giễu. Giáp nổi giận đùng đùng mắng Ất, hai người cãi nhau ầm ĩ, mọi người phải can ra. Lát sau, Giáp do rượu phát sinh ngã vật ra giường người nhũn như bún.
Vợ Giáp thường ngày hay bị chồng chèn ép đến cực độ, tình cảm vốn đã không thuận hoà, nay lại vừa bị đánh tơi bời nên sinh ra quẫn trí, liền treo cổ tự vẫn.
– Giáp tỉnh rượu thấy vợ người thẳng đuỗn trên xà nhà vội đỡ xuống thì đã tắt thở. Giáp không còn tình cảm với vợ nên cũng không hề đau lòng trước cái chết của chị ta, cho nên không hô hoán lên. Nhưng người chết vẫn liên quan đến anh ta nên phải nghĩ cách chạy tội.
Đêm đó trời mưa gió. Nhân lúc đêm khuya không có người, Giáp cõng xác vợ lên, lặng lẽ mò đến nhà Ất, dùng dây thừng treo lên cổng nhà Ất, treo xong lại lẳng lặng chuồn về nhà, nằm xoài ra giường thấy kế này quả là tuyệt diệu, vừa không đính dáng gì đến mình lại vừa đổ vạ cho Ất.
– Sáng sớm hôm sau, Ất ra mở cửa bỗng thất kinh khi thấy trên cổng treo xác người chết. Nhìn kỹ ra, người chết lại chính là vợ Giáp. Ất vô cùng khiếp sợ, không biết phải làm thế nào. Mọi người nghe nói ở đây, có vụ án mạng thì lũ lượt kéo đến xem. Có người chạy ngay đến báo cho Giáp biết.
Giáp nghe báo, giả bộ sấp sấp ngửa ngửa chạy đến cửa nhà Ất, phủ phục xuống xác vợ mà khóc rồi túm chặt lấy ngực Ất kéo lên quan.
Đến nha huyện, Giáp khóc lóc kể lể:
Also Read: Thẩm Củng Sơn viết đơn cứu mạng
– Tôi và anh Ất xưa nay vốn có thù oán. Chỉ do gia cảnh không tốt, hôm qua tôi sai vợ đi vay gạo đến tận đêm khuya vẫn không thấy về, tôi thấy nghi hoặc vô cùng, không biết duyên cớ gì. Cứ tưởng là cô ấy ngủ nhờ ở nhà họ hàng ai ngờ lại bị treo cổ ở cửa nhà anh Ất. Xin quan lớn minh xét, Thi huyện lệnh nghe nói thế liền hỏi Ất. Nhưng Ất bị tai hoạ đến bất ngờ nên vô cùng kinh hoàng, không nói ra được nguyên nhân làm sao. Thi huyện lệnh thấy nhất thời không thể hỏi rõ được liền lập tức dẫn người đến ngay hiện trường khám nghiệm tử thi. Khám nghiệm xong, Thi huyện lệnh quan sát tỉ mỉ hiện trường một lúc, quát lớn:
– Người đâu, trói ngay tên chồng người chết lại.
Giáp lớn tiếng kêu oan:
– Dựa vào đâu mà bắt tôi?
Thi huyện lệnh nói:
– Bản quan không bắt oan người tốt, qua khám nghiệm thấy cổ vợ người có hai vết dây thừng. Lý do là ngươi chuyển xác vợ đến đây để vu vạ.
Giáp không chịu, Thi huyện lệnh lại nói:
– Ngươi không được già mồm, ta chỉ một câu nói sẽ làm cho ngươi tâm phục. Tối hôm qua trời mưa, đến tận bây giờ đất vẫn còn lầy lội bùn đất mà đế giầy của vợ ngươi lại toàn đất khô, nếu xác chết không phải do ngươi mang từ nơi khác đến thì có thể giải thích ra làm sao? Hơn nữa, vừa rồi có người nói hôm qua ngươi đánh vợ, rõ ràng là vợ người thắt cổ tự vẫn, ngươi lại dùng cớ này lừa đảo người ta, ngươi đáng bị tội gì?
Giáp kinh hoàng thất sắc, đành phải khai hết sự thật.