Thương Thư ghẹo chim rừng nhảy múa

Vào cuối đời Đông Hán, có một dân tộc ít người ở phía nam dâng tặng thừa tướng Tào Tháo một con gà rừng rất quý.

– Khắp mình con gà mọc những thứ lông màu rất đẹp, vân ngũ sắc óng ánh,nó ngẩng đầu vươn ngực lên ra vẻ rất oai nghiêm.

Tào Tháo nhìn thấy vậy thích lắm, bước tới đưa ngón ta ra trêu con vật. Con gà ở trong lồng chỉ kêu lên hai tiếng ”Cúc cúc” rồi vẫn đứng vươn cổ lên một chỗ.

Tào Tháo hơi cảm thấy tiếc: Gà rừng đẹp thì có đẹp đấy? nhưng mà cứng nhắc quá. Ông ta liền bảo với tả hữu:

– Ai làm cho con gà rừng này nhảy múa được, ta sẽ trọng thưởng!

– Mọi người nghe xong, nhao nhao lên ai cũng muốn thử xem. Có người đến trước con gà trợn mắt nhíu mày; có người thì hát rống lên trước mặt nó, có người còn ôm lấy nó mà chạy vòng quanh; Có người quỳ cả xuống trước mặt nó gật đầu như bổ củi… hòng làm cho con gà nhảy múa lên; Ai ngờ làm đủ mọi cách, con gà rừng vẫn chẳng hề động cựa.

Tào Tháo thấy vậy vừa sốt ruột vừa cáu, không chịu nổi buông ra lời mắng mỏ:

– Cả một lũ ngu!

Lúc ấy có một viên quan họ Thương vội bước lên trước nói:

– Bẩm thừa tướng? Thằng Thư con thần, rất thông minh láu lỉnh, thường hay chơi chim chơi thú, cho nó đến nhất định là nó trêu được cho con gà múa lên!

Also Read: Thái Sử Từ luyện tên lừa địch

Tào Tháo hỏi:

– Nó mấy tuổi rồi?

– Dạ bẩm bảy tuổi.

Trầm ngâm một lát xong, Tào Tháo bảo với viên quan:

– Cũng mong rằng ông không nói dối ta, cho truyền Thương Thư vào đây thử xem.

Thương Thư phụng mạng đến phủ thừa tướng, đôi mắt tròn sáng của cậu đảo qua nhìn con gà rừng kia một lượt, một lát sau, cậu bảo:

– Xin cho mang một chiếc gương lớn ra đây ạ!

Một chiếc gương to cao quá đầu người được mang ra.

Thương Thư nhờ mấy người gia nô đặt chiếc gương trước mặt con gà rừng.

– Kế cũng lạ! Con gà rừng như có linh tính, thấy trong gương có một con gà rừng xinh đẹp, máu ghen tức ở đâu tự nhiên bỗng nổi lên, nó liền xoè rộng đôi cánh ra như cánh chấm công và chân nó nhún lên nhảy múa nhịp nhàng. Ý của nó là bằng những cử chỉ đó, tỏ ra mình hơn hẳn con gà rừng ở trong tấm gương kia, không ngờ con ấy cũng không chịu kém, lại nhảy lên đấu lại với nó; kết quả là làm cho nó càng múa càng hăng, rồi gáy lên, nhảy lên.. .

– Đôi gà rừng một con ngoài, một con ở trong gương nhảy múa nhịp nhàng hình thành điệu múa ”song kê” thật tuyệt diệu.

– Tào Tháo và các quan tả hữu không nhịn được cười lên ha hả!

Tào Tháo cũng luôn mồm khen ngợi Thương Thư, và thưởng cậu bé rất hậu.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận