Chưa đầy hai ngày, binh lính theo lệnh Triệu Duật đã bắt về gần ba nghìn con vượn sống. Triệu Duật tướng quân thông báo kế sách của mình cho các…
– Vùng Yên Châu phía nam Lư Châu toàn núi non, địa thế hiểm trở, chỗ nào cũng là núi cao vực sâu. Năm 1115 (tức năm thứ 5 niên hiệu Chính Hoà Tống Huy Tông đời Bắc Tống), một hôm dưới chân núi có một đoàn quan quân lặng lẽ đến đóng quân. Đây là đoàn quân do Tống Huy Tông phái đi trừng phạt quân nổi dậy do thủ lĩnh Bốc Lậu cầm đầu. Tướng dẫn đầu là Triệu Duật.
Quân Tống kéo binh đến chân núi Yên Châu, gặp vách núi sừng sững không sao vượt qua để tấn công được đành dựng ở dưới bắn tên lên. Song tên cũng chỉ bay được đến sườn núi mà thôi. Cho nên dù đã đóng quân dưới núi mấy tháng nay mà không làm gì được Bốc Lậu.
– Triệu Duật tướng quân liền nai nịt gọn gàng dẫn theo vài người luồng núi lên xem xét địa thế và tình hình. Bất giác bọn họ đi đến một khúc ngoặt, ngẩng mặt lên nhìn chỉ thấy vách đá dựng đứng, địa thế vô cùng hiểm yếu.
Thưa chủ soái, chỗ này địa thế hiểm trở, khó đi lại, chắc là quân địch không bố trí lực lượng đâu.
– Hừ, chỗ này chắc chắn là điểm yếu trong phòng ngự của quân địch nhưng lại là điểm đột phá của quân ta đây.
Triệu Duật cùng mấy người kia vừa quan sát địa thế vừa phân tích tình hình thế trận. Thế nhưng làm thế nào để tiêu diệt quân địch mà ít gây tổn thất cho mình trong tình thế khó khăn nguy hiểm này đây. Triệu tướng quân ngẩng nhìn vách đá một lần nữa, chỉ thấy ruồi nhặng bay liệng vòng tròn kêu vo ve, trên vách núi đầy những cây đậu tía bò dài loàng ngoằng đến mấy chục trượng…
Đọc thêm: Trần Tương dùng chuông thần bắt kẻ trộm
– Thưa chủ soái, xin hãy xem, ở đó có hai con vượn nhỏ đang nhảy nhót.
Một tuỳ tùng kêu lên.
– Triệu Duật tướng quân cũng đã nhìn thấy hai chú vượn nhỏ đang treo người bên vách núi nhảy nhót vui đùa rất tự do. Nhìn mãi, nhìn mãi, bỗng trong đầu ông nảy ra một ý nghĩ mạnh bạo.
Chưa đầy hai ngày, binh lính theo lệnh Triệu Duật đã bắt về gần ba nghìn con vượn sống. Triệu Duật tướng quân thông báo kế sách của mình cho các thuộc hạ.
– Đêm khuya, mấy dũng sĩ cao to lực lưỡng, thông thạo leo trèo lợi dụng những dây leo loàng ngoằng trèo lên đến đỉnh núi. Sau đó buộc mấy chục sợi dây thừng to từ trên đó xuống làm thang dây. Những binh sĩ ở dưới mỗi người dắt một con vượn bám theo thang mà leo lên, trên lưng mỗi con vượn đều buộc một bó đuốc có tẩm dầu. Sau khi toàn bộ số vượn đã leo lên đến đỉnh, các binh sĩ lần lượt châm lửa vào bó đuốc, rồi lùa đàn vượn vào doanh trại của Bốc Lậu. Đàn vượn mang theo lửa chạy loạn xạ khắp nơi, nhanh chóng châm lửa vào toàn bộ doanh trại làm bằng cỏ gianh và tre nứa của Bốc Lậu.
Hỏng rồi, lửa cháy, lửa cháy. Mau dập lửa đi.
– Binh sĩ của Bốc Lậu vội vàng chui ra khỏi doanh trại, đuổi vượn cứu hoả, tan tác hỗn loạn.
Triệu Duật tướng quân lệnh cho binh sĩ thúc chiêng gõ trống, rồi nhất loạt xông lên tấn công. Quân Bốc Lậu nghe tiếng chiêng trống hò la tứ phía càng thêm hoảng loạn, thất thần. Quân đội Bốc Lậu bị đánh tan, Bốc Lậu và các đầu lĩnh khác đều bị bắt sống.