Thời Nam Tống vùng Kinh Hồ có một viên quan quản lý về quân sự tên là Triệu Nam Trọng. Con trai ông là Triệu Quỳ không những dũng mãnh mà còn có tài thao lược nên mỗi khi lâm trận đều đưa ra những ý kiến xác đáng. Vì vậy, Triệu Quỳ được cha và các binh sĩ rất mực yêu quý.
– Mấy lần xuất trận, quân Kim đều thất bại liên tiếp. Chúng thấy sĩ khí quân Triệu rất hăng nên khi lâm trận họ chiến đấu rất dũng mãnh. Chính Triệu Nam Trọng cũng cảm thấy lạ họ lấy đâu ra lòng dũng cảm vậy?
Một lần sau khi ra trận trở về, cùng người nhà đánh cờ ở sân sau phủ quan, ông liền thuật lại chuyện lạ này. Phu nhân không nén nổi dứ ngón tay trỏ vào trán ông bảo:
– Hừ, ông là nguyên soái thống lĩnh ba quân mà thật không hiểu được sao?
Phu nhân nói thế là có ý gì – Triệu Nam Trọng kinh ngạc hỏi.
Đọc thêm: Triệu Duật lùa vượn đốt đuốc đánh địch
– Triệu Quỳ mặt đỏ tía tai nói:
Cha à, mỗi lần nghe hiệu lệnh tiến quân của quân ta con đều lén ra trận cùng các chiến sĩ xung phong tiến lên. Các binh sĩ sợ con có mệnh hệ gì nên để bảo vệ con họ phải chém đông giết tây làm giảm khí thế đối phương đấy ạ.
– Triệu Nam Trọng nghe vậy vừa vui mừng vừa kinh ngạc, kéo Triệu Quỳ lại bảo:
Tuổi nhỏ mà đã dũng cảm và mưu trí như thế thì sau này nhất định con sẽ vượt xa ta đây.
– Một lần Triệu Nam Trọng chỉ huy quân lính giao chiến ác liệt với quân Kim thu được toàn thắng. Trong lúc khao thưởng ba quân, các binh sĩ đều cho rằng phần thưởng không công bằng, những người vất vả công cao thì lại không được thưởng xứng đáng. Họ xôn xao cả lên không ít tướng sĩ như sắp cãi nhau đến nơi rồi. Trong lúc quân tướng náo loạn như thế, cậu bé Triệu Quỳ đứng bên cạnh cha bước ra nói to:
Xin mọi người bình tĩnh. Đây là phần thưởng của triều đình, ngoài ra cha ta còn có phần thưởng khác nữa, không phải lo lắng gì cả.
– Cả một đám đông huyên náo đột nhiên im phắc lại. Sau đó Triệu Nam Trọng tiến hành phát thêm phần thưởng.