Ông già Lý đứng trước cửa chửi lớn. Thằng khốn kiếp nào giữa đêm mò vào bắt trộm mất con lợn hơn ba chục cân của nhà tôi. Thằng đó chắc chắn chết không nhắm mắt.
Có người thì thào vào tai ông ta, ông ta vừa nghe liền lập tức đi theo, tóm được một người trung niên thấp nhỏ ở làng bên. Ông ta quát:
– Đồ quỉ lùn, ta phát hiện mi tội trộm lợn.
Vụ kiện này được đưa lên nha môn của huyện Nam Hải. Tên quỷ lùn sụt sịt khóc, nói:
– Đại nhân, tiểu nhân xưa nay luôn theo khuôn pháp, an phận thủ thường, tuy là có hơi nghèo nhưng lẽ nào lại vì một con lợn làm hỏng cả danh tiếng. Hơn nữa, lợn đi rất chậm người trộm lợn sợ bị phát giác nên không dám đuổi lợn đi trên đường. Cho nên khi họ ăn trộm thường cõng lợn trên lưng. Đại nhân xem, tiểu nhân thân thể gầy gò thế này, tay trói gà không chặt, làm sao mà ăn trộm được con lợn đó?
Từ tri huyện chăm chú quan sát anh ta một lát rồi nói:
– Quả thật là như thế. Ta cũng đã nghe ngươi xưa nay trong sạch không có tội lỗi gì, lại đáng thương cho ngươi gia cảnh nghèo khó. Thế này nhé, nay thưởng cho ngươi mười nghìn đồng về chịu khó mà buôn bán nho nhỏ, chớ phụ lòng ta.
Also Read: Từ Côn thăm cô gái câm, phá án
Bọn sai dịch miễn cưỡng lấy tiền ra chất thành một đống trước công đường, sáng lấp lánh, vàng rực rỡ, tên quỷ lùn mừng hớn hở dập đầu lia lìa tạ ơn.
– Quan lớn sáng suốt, thật là người sinh ra con lần thứ hai.
Trong lòng hắn lại thầm nghe ”Không ngờ tên quỷ lùn như mình cả đời ăn chơi trác táng đến mức khuynh gia bại sản, hôm nay lại đổi đời, do hoạ mà được phúc. Hừ, tên quan ngu đần này quả cũng rộng rãi”. Cúi người nhặt từng xâu từng xâu tiền xong hắn nhanh nhẹn vác lên vai quay đầu đi.
– Khoan!
Từ tri huyện cười nhạt, nói:
– Ngươi vừa nói mình trói gà không chặt, tại sao tiền nặng hơn ba mươi cân, ngươi lại vác lên vai đi nhẹ như không thế. Có thể thấy là con lợn ba mươi cân chắc chắn ngươi cũng cõng được phải không?
– Đây…
– Còn nữa, lúc nãy ta không hỏi cách ngươi ăn trộm lợn, là do tự ngươi nói ra trước. Từ đó có thể thấy, ngươi ăn trộm lợn đã thành nghề rồi! Ngươi còn dám chối cãi nữa không?
Tên quỷ lùn biết rằng hết đường chối cãi đành phải khai ra con lợn hắn ăn trộm đã bán cho ai. Đến nhà kia kiểm tra quả nhiên như thế.
An phận thủ thường: có nghĩa là bằng lòng với số phận, với cuộc sống bình thường hiện tại, không muốn hoặc ngại sự đổi thay.