Một hôm ở nhà, Từ Văn Trường đang uống nốt ba lạng rượu còn lại trong bình thì có ba người bạn tú tài, hoà thượng và Thầy lang bước vào. Mọi người đều ồn ào đòi uống rượu.
Từ Văn Trường nói:
– Tất cả chỉ có ba lạng, một người uống thì mới thoải mái, chứ mấy người chia nhau thì bõ bèn gì. Thế này vậy, mỗi người làm một bài thơ, ai làm hay sẽ được uống. Có điều, bài thơ này câu đầu phải có chữ ”thiên” (trời), câu thứ hai phải có chữ ”địa” (đất), sau đó là tả hữu, tiền hậu, tam, tứ” (trái phải, trước sau, ba bốn) lần lượt nằm trong các câu tiếp, chữ cuối của câu cuối cùng nhất định phải có chữ ”tâm” (lòng). Hơn nữa bài thơ còn phải chỉ ra thân phận của mình.
Mọi người đều đồng thanh:
– Được
Vị tú tài ngâm:
Thiên tử môn sinh
Trạng nguyên cập đệ (địa)
Tả thám hoa hữu bảng nhãn
Tiền hô hậu ủng
Tam thiên văn chương
Tứ hải văn danh
Hảo bất hoan tâm
Ngâm xong liền đòi uống rượu. Vị hoà thượng đè chung rượu xuống, nói:
Also Read: Từ Vị lạc khoản đả kích tri phủ
Thượng hữu thiên đường
Hạ hữu địa ngục
Tả kim cương hữu bồ tát
Tiền vĩ đà hậu quan âm
Tam chi thanh hương
Tứ quỵ bát bái
Nhất phiến thành tâm.
Ngâm xong cùng đòi uống rượu, Thầy lang đoạt lấy chung rượu nói:
Thiên môn đông
Địa cốt bì
Tả phòng phong hữu kinh giới
Tiền hồ hậu phác
Tam phiến sinh khương
Tứ khoả hồng táo
Nhất chi đăng nhuy (tâm).
Ngâm xong lại đòi uống rượu. Từ Văn Trường xua xua tay, ra hiệu ông ta đừng uống, rồi nói:
Thiên thượng vô phiến ngoã
Địa thượng vô phiến thủ
Tả vô môn hữu vô hộ
Tiền một vi tường
Hậu một già lan
Tam lượng hoàng tửu
Tứ nhân tưởng hát
Hà nhẫn dư tâm.
Mọi người đều nói:
– Lời của Văn Trường huynh rất có lý, huynh đệ quả thật không biết tiên sinh khó khăn như thế. Ba lạng rượu này xin để lại cho Từ tiên sinh uống. Nói đoạn, cùng ha hả cười ầm cả lên.