Mùa đông năm đó khi quân Tấn đi qua nước Ngu, Ngu Công thấy quân Tấn hết sức hùng mạnh liền lấy lòng Tuân Tức nói là sẽ đồng ý trợ chiến…
Phía Nam nước Tấn có hai quốc gia, một là nước Ngu (ở phía Đông Bắc huyện Bình Lục tỉnh Sơn Tây ngày nay), một là nước Quắc (phía đông nam huyện Bình Lục tỉnh Sơn Tây ngày nay). Tổ tiên của hai nước lân cận với nhau này đều họ Cơ, cho nên họ đối xử với nhau rất tốt. Thế nhưng, vua nước Quắc thường phái quân đến biên giới nước Tấn gây sự, vì vậy Tấn Hiến Công muốn phát binh đi chinh phạt nước Quắc.
Một ngày của năm 655 trước Công Nguyên, Tấn Hiến Công hỏi quan đại phu Tuân Tức:
– Bây giờ có thể đánh phạt nước Quắc được không?
Tuân Tức đáp:
– Không được. Quan hệ giữa hai nước Ngu, Quắc rất tốt, lại thêm nước Quắc cảnh giới phòng bị chặt chẽ. Thần thấy thế này, trước hết hãy dâng cho vua nước Quắc là người thích chơi bời hưởng lạc một số mỹ nữ để ông ta tha hồ hưởng lạc mà tiêu mà ý chí.
Quắc Công có được rất nhiều gái đẹp nước Tấn, quả nhiên chỉ nghĩ đến chơi bời lạc thú, không để ý đến chính trị. Lúc đó, Tuân Tức nói với Tấn Hiến Công:
– Bây giờ có thể đánh nước Quắc được rồi. Tuy vậy, tốt nhất là ta không để cho nước Ngu cứu viện cho nước Quắc, ta có thể gửi một lễ vật hậu hĩnh cho Ngu Công, mượn ông ta con đường để đi đánh nước Quắc. Như thế nước Quắc sẽ hận nước Ngu, nước Ngu cũng sẽ không giúp đỡ nước Quắc nữa.
– Tấn Hiến Công liền cử Tuân Tức làm sứ sang nước Ngu. Tuân Tức đến nước Ngu, dâng cho Ngu Công một con ngựa thiên lý và một đôi ngọc bích quý giá nhất, nói rằng:
Nước Quắc muốn xâm phạm đến nước Tấn chúng tôi, chúng tới định đánh nhau với họ một trận. Nay chúng tôi sang xin mượn một con đường của quý quốc để chúng tôi đi qua. Nếu đánh thắng, tất cả chiến lợi phẩm đều tặng cho ngài.
Đọc thêm: Tuân Tức chồng trứng khuyên giải vua Tấn
– Ngu Công tham của nâng niu hai viên ngọc bích, đại ngắm nghía con ngựa thiên lý, nói:
Được rồi! Được rồi.
– Đại phu nước Ngu là Cung Chi Kỳ liền bước đến trước mặt Ngu Công khuyên can: Tâu đại vương! Không thể được? Nước Quắc với chúng ta có liền sông núi, quan hệ như môi với răng. Tục ngữ nói ‘‘môi hở răng lạnh”, nếu không có môi, răng sẽ phải chịu cóng. Nước Quắc bị diệt vong, nước Ngu chúng ta chắc chắn khó mà giữ được.
Ngu Công áp miệng vào viên ngọc bích hà một hơi, liếc Cung Chi Kỳ một cái, nói:
– Nước Tấn người ta biếu mình nhiều của quý báu như thế, chỉ có một con đường mà ta cũng không cho họ mượn, như vậy nghe có được không? Hơn nữa, kết giao với một cường quốc vẫn lợi hơn kết giao với một nước yếu chứ.
Cung Chi Kỳ thấy Ngu Công không nghe theo lời khuyên chân thực của mình, đoán chắc rằng nước Ngu sẽ bị nước Tấn tiêu diệt liền mang cả gia đình rời khỏi nước Ngu.
– Mùa đông năm đó khi quân Tấn đi qua nước Ngu, Ngu Công thấy quân Tấn hết sức hùng mạnh liền lấy lòng Tuân Tức nói là sẽ đồng ý trợ chiến.
Tuân Tức nói:
– Tôi nghe nói Quắc Công đang đánh nhau với quân Khuyển Nhung, ngài hãy giả đò đến trợ chiến, nước Quắc nhất định sẽ cho ngài vào thành. Binh xa của ngài đều chứa toàn quân Tấn, chỉ cần họ vừa mở cửa thành là chúng tôi có thể dễ dàng hạ được Hạ Dương Quan của họ.
Tuân Tức lợi dụng Ngu Công lấy được nước Quắc, khi quay đầu lại rất nhanh đã thu dọn luôn cả nước Ngu. Ngu Công lơ nga lơ ngơ bị bắt làm tù binh, đôi ngọc bích quý giá và con ngựa thiên lý kia lại trở về với nước Tấn.