Vũ Lý Kham ra lệnh cho các binh lính vừa ra sức huy động thêm mũ, lại vừa hô hoán: Xông lên, xông lên! Làm như vậy giống như có quân mai…
– Năm 1619 (Minh Thần Tông Vạn Lịch thứ 47), tướng Minh là Dương Cảo đã dẫn bốn lộ quân tiến đánh quân Hậu Kim ở Sarhū (nay thuộc bờ Hải An thuộc tỉnh Liêu Ninh). Tướng Hậu Kim là Nu Kha Chi thống lĩnh quân đội kháng cự.
Ba lộ quân của Dương Cảo bị quân Hậu Kim đánh bại, chỉ có quân Nam Lộ do tổng binh Lý Như Bách chỉ huy chưa giao chiến với quân Hậu Kim. Dương Cảo thấy thế cờ không lợi liền ra lệnh cho Lý Như Bách rút lui để bảo tồn lực lượng.
– Khi hơn hai vạn quân của Lý Như Bách rút về núi Hổ Lan thì gặp phải tướng Vũ Lý Kham của quân Hậu Kim đang đi tuần.
Vũ Lý Kham chỉ đem theo hai mươi kỵ binh đi cùng. Nhìn thấy từ phía xa quân của Lý Như Bách tiến lại mỗi lúc một gần hơn, ông liền nảy ra một kế. Ông sai lính cho ngựa chiến lên đỉnh núi đồng thời cầm chiếc tù và lên thổi.
– U, u!
Tiếng báo hiệu tiến công vang lên như sấm.
– Vũ Lý Kham giơ tay ra hiệu, hai mươi sỹ binh đều bỏ mũ xuống, buộc vào đầu của cung tên, giả làm tăng thêm số binh lính.
Đọc thêm: Uông Đán đã phá vụ án mãi dâm ở chùa bảo liên
Ông lại ra lệnh:
– Bắt đầu hành động!
Ở trên núi, Vũ Lý Kham ra lệnh cho các binh lính vừa ra sức huy động thêm mũ, lại vừa hô hoán:
– Xông lên, xông lên!
Làm như vậy giống như có quân mai phục từ núi chạy ra tiếp viện.
– Các tướng sĩ của Lý Như Bách đứng trên sườn núi xem xét trận thế, không rõ kẻ thù có bao nhiêu người, ngựa nên không dám tấn công.
Vũ Lý kham phán đoán tình thế, mừng thầm nghĩ bụng: ”Kẻ thù đã sợ rồi, đúng là một thế cờ hay!”
– Ông liền ra hiệu, đột nhiên binh lính từ trên núi hò hét xông lên, tiến thẳng vào quân địch. Lý Như Bách cả tướng lẫn quân đều sợ run lên liền quay đầu tìm đường tháo chạy.
Trong lúc hỗn loạn, quân lính giẫm đạp, chém giết lẫn nhau hòng thoát thân, số bị chết đã lên tới hơn một nghìn người.