Lúc chiếc lồng được đặt xuống sân, người khách cười hỏi bé trai Vương Nguyên Trạch, con trai Vương An Thạch đang nô đùa bên cạnh…
Đời Bắc Tống Thần Tông, Vương An Thạch làm thừa tướng, chủ trì việc triều chính. Do đó, người đến nhờ ông giúp đỡ, dâng tặng lễ vật, thỉnh thị ý kiến, ra ra vào vào, đông vui tấp nập.
– Một hôm, thủ lĩnh một dân tộc thiểu số sai người khiêng một cái lồng sắt lớn tới.
”Hú, gừ, hú, gừ”. Trong lồng phát ra những tiếng kêu lạ tai. Mọi người ngạc nhiên ngó nhìn, bên trong nhất hai con thú nhỏ đang nhảy loi choi: một con trên đầu có sừng, giống hươu, một con trên đầu cũng có sừng, lại cũng giống hươu. Lúc chiếc lồng được đặt xuống sân, người khách cười hỏi bé trai Vương Nguyên Trạch, con trai Vương An Thạch đang nô đùa bên cạnh:
– Vương công tử, trong lồng nhốt một con hươu nhỏ, một con hoẵng nhỏ. Công tử có biết con nào là hươu, con nào là hoẵng không?
Đọc thêm: Vương An Lễ bắt tên vu cáo
Chú bé Vương Nguyên Trạch chừng năm, sáu tuổi ngó chiếc lồng quan sát, thấy hai con thú nhỏ rất giống nhau, khó mà phân biệt được, cậu bèn đáp nhanh:
– Bên cạnh con hoẵng là con hươu, bên cạnh con hươu là con hoẵng.
Ha ha.
– Mọi người đều cười ầm lên tán thưởng.
Người khách ngầm thán phục: tiểu công tử Vương Nguyên Trạch trong tình trạng không nhận ra được hươu, hoẵng mà đối đáp như thế, tuy có chút ranh ma nhưng khó mà bác bỏ, khó mà nói chú không đúng được.