Trận hải chiến Acksin xảy ra vào năm 31 TCN, là trận quyết chiến trên biển giữa Octavius với Anthony vào thời kỳ cuối cuộc nội chiến La Mã.
Ceasar thực hiện chế độ thống trị độc tài cá nhân đã làm tổn hại đến lợi ích của tầng lớp chủ nô, từ đó làm dấy lên làn sóng phản đối của một bộ phận quý tộc nguyên lão.
Ngày 15-3-44 TCN, Ceasar bị ám sát tại phòng nghị sự của Viện nguyên lão. Sự kiện này đã gây chấn động đối với cục diện chính trị La Mã. Người kế vị của Ceasar là Octavius kết đồng minh với Anthony và Lepida, cải tổ chính quyền, giành toàn quyền xử lý việc nước.
Dần dần giữa họ bắt đầu có sự tranh giành quyền lực. Đầu tiên là Octavius tước bỏ quyền của Lepida, Do Anthony lấy nữ hoàng Ai Cập nên đã làm di chúc dặn dò cho tặng thuộc địa. Octavius thừa cơ công khai bản di chúc này, thông qua đại hội công dân tuyên bố Anthony là “kẻ thù quốc gia”, tiếp đó tuyên chiến với Ai Cập.
Năm 31 TCN, Anthony và Nữ hoàng Ai Cập chỉ huy 100.000 quân và 500 chiến thuyền đến vịnh Anburakia. Octavius chỉ huy 80.000 quân và 400 tàu chiến neo tại đảo Corve.
Hai bên sẵn sàng, chuẩn bị một trận quyết chiến trên biển, Anthony chia hạm đội của mình ra làm 3 nhóm bên trái, bên phải và ở giữa, triển khai đội hình hàng dọc. Ông chỉ huy nhóm bên phải đánh vu hồi vào cánh trái đối phương. Nữ hoàng chỉ huy nhóm quân dự bị đi sau tiếp ứng. Octavius cũng chia quân thành 3 nhóm tương tự, nhóm cánh trái do tướng hải quân Agripate chỉ huy nghênh chiến với Anthony.
Đọc thêm: Cuộc nội chiến La Mã
Ngày 2-9, Anthony chỉ huy quân ra cửa vịnh, ra lệnh cho cánh phải tấn công. Nhóm quân cánh trái của Agripate phát huy ưu điểm thuyền nhẹ, di chuyển nhanh, linh hoạt cơ động của mình, tránh sự tấn công của đối phương, vận dụng chiến thuật va chạm, phóng hỏa để phản kích. Tàu của Anthony lớn, vận chuyển chậm chạp đành chịu bị tấn công.
Trong cuộc chiến, nhóm ở giữa và nhóm cánh trái thấy tình hình nguy hiểm, có chiếc quay đầu lại bỏ chạy. Lúc này, Nữ hoàng đang chỉ huy cánh quân dự bị không rõ sự tình, cũng ra lệnh cho cánh quân của mình giương buồm quay đầu, rời khỏi chiến trường. Anthony trông thấy chiến cục càng nguy cấp, chẳng còn suy nghĩ gì đến chiến đấu nữa, ra lệnh những chiến thuyền còn lại rút về sau, trở về Ai Cập.
Trận hải chiến Acksin này, Anthony đã bị thất bại dưới tay của Octavius, tổn thất 300 chiếc tàu và rất nhiều binh lính. Năm tiếp đó, Octavius tấn công vào Ai Cập. Tình thế quân sự hoàn toàn bất lợi đối với Anthony, ông đã rạch bụng tự sát. Nữ hoàng cũng cho rắn độc cắn mình tự sát theo. Cuộc nội chiến La Mã đến đây kết thúc, cục diện phân chia kéo dài đã chấm dứt. Octavius trở thành người thông trị duy nhất của La Mã.
Năm 27 TCN, Octavius được tôn làm “Augusto”, có quyền lực tuyệt đối, trên danh nghĩa xưng là nguyên thủ quốc gia, trên thực tế đã là Hoàng đế. Từ đó về sau, chế độ cộng hòa chính thức cáo chung, quyền lực thừa kế theo thế tập, La Mã bước vào thời đại đế chế nô lệ