Hàn Tín thưởng chức quan cho kẻ thù

Một ngày vào thời Tần, trên một con đường lớn của Hoài Âm (nay là huyện Hoài Âm tỉnh Giang Tô) bỗng nhiên có một đám đông người vây lại xem một trò gì đó – trong vòng người có một đồ tể giết lợn, tay chống nạnh nói với chàng thanh niên đeo kiếm:

Hàn Tín, tuy mày nhìn vừa cao vừa to, thích đeo đao giắt kiếm nhưng kỳ thực trong xương tuỷ mày vô cùng nhát gan!

Hàn Tín tức giận nói:

– Ai bảo tôi là nhát gan như thỏ đế? Tôi có thể đi nam về bắc được đấy!

Tên đồ tể kia ”hừ” khẽ trong mũi một tiếng, lại nói:

– Hàn Tín, nếu mày không sợ chết thì hãy dùng thanh kiếm mày đang đeo để đâm ta; nếu sợ chết không dám thì hãy chui qua đũng quần ta đi!

Hắn nói xong liền hai tay ôm ngức, hai chân giạng ra, lạnh lùng cười với Hàn Tín.

Hàn Tín nhìn trừng trừng tên đồ tể kia một lát, ấn chặt kiếm kìm nén cơn giận, cúi đầu chui qua đũng quần hắn. Tên đồ tể đắc ý cười hô hố. Người xung quanh cũng cười chế giễu theo.

– Xem kìa, Hàn Tín như con chó con chui vào hang chó! Nào phải giống một nam tử đại trượng phu!

Hàn Tín cúi đầu, không nói một tiếng, đi ra khỏi đám người…

Mấy năm sau, một hôm, trên một con đường của thành Hoài Âm có mấy cỗ xe ngựa hào hoa rầm rầm lao tới, trong một cỗ xe trong số đó có chở một vị đại tướng quân, ông chính là Hàn Tín, hiện giờ là Sở Vương, thủ hạ của Hán Cao Tổ Lưu Bang. Lúc này, trước mắt ông đột nhiên sáng lên, tên đồ tể từng khiến ông chịu cảnh “nỗi nhục dưới hông” đi qua trước xe ngựa.

Also Read: Hàn Tín khéo dùng nước chảy xiết đánh địch

– Dừng lại!

Hàn Tín lệnh cho phu xe. Xe ngựa dừng lại, Hàn Tín từ thùng xe bước xuống, đến trước mặt tên đồ tể kia.

Đồ tể thấy vị tướng quân đó đến gần, giụi mắt nhìn kỹ, vô cùng kinh ngạc: đúng là oan gia mà đường hẹp, đó chẳng phải là Hàn Tín mấy năm trước đã chui qua đũng quần của ta sao? Nghe nói, ông ấy từng được Hán Cao, Tổ Lưu Bang bái làm đại tướng quân trải qua hàng trăm cuộc chiến, lập nên những chiến công hiển hách, sau được phong làm Tề Vương, hiện nay tuy Lưu Bang không còn trọng dụng ông ấy nửa nhưng ông vẫn là Sở Vương, tất nhiên có quyền lực cai trị mọi thứ ở vùng Hoài Âm này. Thấy hôm nay đại hoạ sắp giáng xuống đầu, ông ta không kìm nổi sắc mặt đang dần tái mét.

Hàn Tín nhìn người đó một lát rồi cười nói:

– Ngươi là một người rất dũng cảm, ta phong cho ngươi làm võ quan tuần thành bắt trộm nhé.

Người đồ tể kia ngớ ra hồi lâu, cho đến khỉ có ngươi đem quần áo quan đến cho ông ta, ông ta mới định thần lại.

Về sau, có người hỏi Hàn Tín, tại sao lại phải thưởng cho cái tên đồ tể đã hạ nhục ông kia? Hàn Tín giải thích:

Mấy năm trước, người đồ tể kia hạ nhục tôi, khi mới bắt đầu tôi quả thật có định rút kiếm đâm chết ông ta! Nhưng giết người phải đền mạng, văn thao võ lược đầy mình của tôi sẽ không được thi triển, ngày sau càng chẳng thể nói đến chuyện làm đại tướng quân, phong vương. Nhẫn nhục chịu đựng nỗi nhục dưới hông trong chốc lát thì có can gì? Còn về việc nay tại sao lại phong ông ta làm quan, đó là để cho người thiên hạ biết, ngay cả đối với người đã làm nhục tôi như thế tôi đều rộng lượng khoan hồng như vậy, không tránh lỗi xưa, những người trước đây từng có mâu thuẫn với tôi sẽ yên tâm hẳn, từ đó dần giảm bớt xung đột với tôi.

Mọi người đều cho rằng Hàn Tín quả thật rất có phong độ đại tướng.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
Bài viết này hữu ích không?
YesNo
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận