Vào một ngày hè, trời rất nóng, có một người nông dân đem một xe dưa hấu vào trong thành bán. Buổi tối khi trở về nhà lúc đi qua một hàng cây nhỏ bên đường, ông ta bị một tên nấp trong hàng cây chạy ra giết chết.
– Vụ án được gửi lên quan đầu tiên, tri huyện tên là Cố cho rằng đây là vụ cướp của giết người. Qua khám nghiệm tử thi, quần áo trên người ông ta vẫn còn, tiền cũng không bị mất, trên người chỉ có một vài vết liềm đâm, tri huyện đoán rằng đây là một vụ trả thù. Thế là, Cố tri huyện liền cho gọi vợ nạn nhân tới và hỏi.
Chồng nhà ngươi có thù hận sâu sắc gì với ai không?
– Chị vợ trả lời:
Chồng con từ trước tới nay không có thù oán gì với ai cả. Nhưng gần đây có một người ở thôn khác đến mượn tiền, nhưng chồng con không cho người ấy mượn, khi anh ta vừa đi khỏi thì con đã nói với chồng con: đến hạn rồi không cho anh ta mượn nữa, đành phải thế thôi.
– Cố tri huyện rất chú ý đến tình tiết này. Ông sai người thông báo cho mọi người dân phải mang liềm của nhà mình đến để khám nghiệm. Người nào không mang liềm đến người đó chính là hung thủ. Toàn thôn đã nộp được bảy mươi tám chiếc liềm và tất cả đều đặt dưới gốc cây cổ thụ.
Trời rất nóng nực, đàn ruồi trên cây bay xuống bâu đầy vào một chiếc liềm, chỉ có một vài con bay ở trên.
– Quan xử liền cầm chiếc liềm đó lên và hỏi:
Also Read: Chúc Hàn dùng mẹo xử vụ án con hạc trắng
Chiếc liềm này là của ai?
– Có một tên râu ria xổm xoàm nói: Nó là của con.
Cố tri huyện nói:
– Đem chiếc liềm lại đây cho ta.
Thì ra chiếc liềm này là của tên hỏi mượn tiền hôm trước. Cố tri huyện ngay lập tức giải hắn tới nha môn để xét hỏi.
– Đầu tiên hắn một mực không chịu nhận tội.
Cố tri huyện nói:
– Chiếc liềm của người khác thì không có ruồi bậu, nhưng chiếc liềm của ngươi lại bị ruồi bâu đầy. Điều đó chứng tỏ rằng ngươi đã dùng liềm này để giết người nên mùi tanh vẫn còn ở trên đó. Ngươi còn dám chối cãi nữa không?
Tên giết người đành phải cúi đầu nhận tội.