Ở Phúc Kiến có một quả núi lớn, tên là Dung Lĩnh vừa cao vừa nhọn hoắt, mé tây bắc quả núi đó, có một hang núi rất rộng, trong hang có một con rắn lớn tới bảy tám trượng ẩn náu. Con rắn này đã từng nuốt tươi bao nhiêu người qua lại đấy, khiến dân chúng quanh vùng hết sức lo sợ hãi hùng, ai ai cũng thấy mối nguy hại cho mình.
– Các quan chức cai quản ở quận Đông Dã (gần thành phố Phúc Châu bây giờ) đã không tìm ra phương cách gì để trị được con rắn này, lại còn đi nghe lời bọn đạo sĩ phù thủy, năm nào cũng phải mang dê mang bò cả con đến cúng tế nó, nhưng vẫn chẳng bớt được tai ương.
Để vớt vát danh dự của mình, bọn phù thủy lại tung tin rằng, con rắn khổng lồ ấy đã về báo mộng cho họ, chỉ có đem dâng con gái đồng trinh mười hai mười ba tuổi cho nó, thì cả năm ấy trong vùng mới được bình yên. Bọn hôn quan của quận Đông Dã tin theo ngay những tin đồn ấy. Mấy năm liền, đã lần lượt tế hiến tới chín cô gái vô tội. Thế nhưng mối nguy hại vẫn còn sờ sờ ra đó.
– Có một năm, ngày ”tế rắn” đã sắp tới. Quan phủ lại sai người đi lùng bắt con gái, nhưng lùng sục mãi cũng chẳng bắt được ai. Giữa lúc quan phủ đang lúng túng, ở huyện Tương Lạc có người con gái tên là Lý Ký đã tự nguyện tìm đến.
Nguyên là, một nông dân mang tên Lý Đản sinh thành được sáu người con gái, không có con trai. Lý Ký là cô gái nhỏ nhất, nghe nói quan phủ đang tìm kiếm con gái để đem tế rắn, cô đã tự ý mạnh dạn xin đi. Lý Đản dứt khoát dù chết cũng không để cho cô đi, nào ngờ cô lại nói rằng: Lũ con gái chúng con chẳng những không nuôi sống được cha mẹ, mà còn tăng thêm gánh nặng cho gia đình, như thế sống mãi phỏng có ích gì? Cứ để con bán mình cho quan phủ, cha có thể được một khoản tiền, vừa có thể giúp vào việc chi dùng trong nhà, vừa bớt đi được một miệng ăn. Với lại, chưa hẳn là con đã bị nó nuốt sống kia mà!
Also Read: La Tế mua ngựa phá án trộm ngựa
– Thấy cha mẹ vẫn không nỡ để cho mình đi, Lý Ký đã nhân lúc đêm tối lén bỏ đi.
Lý Ký xin với quan phủ một thanh gươm sắc và một con chó dữ, ngoài ra còn nắm cho mấy gánh gạo nếp trộn với mật, Quan phủ đồng ý cấp cho những thứ đó.
– Đến ngày tế rắn, chẳng cần phải có sai dịch dẫn giải đi, Lý Ký chỉ bảo họ gánh những gánh gạo nếp nắm với mật, còn mình thì mang theo thanh gươm và con chó dữ, hiên ngang bước tới hang rắn.
Đến cửa hang, Lý Ký bảo những người sai dịch đổ những nắm gạo nếp kia ra trước cửa hang, rồi vẫy tay bảo họ đi về. Họ vội vã làm theo rồi co cẳng chạy một mạch ra khỏi đó. Chẳng bao lâu, con rắn khổng lồ kia đã bò ra cửa hang. Lý Ký nấp ở một chỗ nhìn thấy rất rõ ràng, đó là một rắn lớn chưa từng thấy, đầu nó to như cái bồ lúa, hai mắt to như cái gương hai thước.
– Ngửi thấy mùi thơm của thức ăn trên mặt đất, con rắn liền ngoác miệng ra ăn hết những nắm gạo vứt rải rác trên mặt đất.
Một lúc sau con rắn cuộn mình, khoanh tròn nằm nghỉ ở cửa hang. Thì ra Lý Ký đã trộn vào trong những nắm gạo đó rất nhiều rượu rõ ràng là con rắn đã bị ngấm rượu say lử.
– Lý Ký lúc này liền xuỵt cho con chó xông lên: ”Ra” Con chó xông ra cứ thế nhằm cổ con rắn mà cắn xé.
Lý Ký vung thanh gươm vô cùng sắc bén xông tên theo, rồi mang hết sức bình sinh vung gươm chém vào đầu rắn. Con rắn bị đau quá thè cài lưỡi đỏ ra ngoài rồi lăn lộn quằn quại trên mặt đất, một lúc lâu sau, con rắn duỗi ra, chết hẳn.