Ngày trước, có một người bắt chim tài nghệ cực giỏi. Một hôm vào buổi chiều, ông cùng đồ đệ đi bắt chim. Bên bãi cát, hai thầy trò lặng lẽ giăng lưới, rải rất nhiều mồi xuống, sau đó nấp trong đám lau sậy, im lặng đợi bọn chim tự đến đâm đầu vào lưới.
Mùi thơm của mồi lan toả đi, các chú chim ngửi mùi mà đến. Bọn chim sẻ kêu inh tai nhức óc gọi bạn bè đến, những con nhạn trời bay thành đoàn vỗ vỗ đôi cánh rồi vù, nhất tề hướng về phía bãi cát mà bay. Dường như lũ chim đều đã đói mềm, vừa chạm đất chúng đã mổ lia lịa chẳng cần chọn lựa, những con mắt nhỏ như hạt đỗ xanh thỉnh thoảng lại cảnh giác đảo nhìn xung quanh.
Đúng vào lúc bọn chim vui mừng vì đang đói tìm được mồi thơm ngon thì người thầy bất chợt kéo mạnh. Tất cả bọn chúng đều bị úp hết trong lưới. Người thầy lập tức chạy lại đang định đè tấm lưới xuống. Bỗng cả tấm lưới vùng vẫy rồi nhảy nhảy lên. Ông vội đuổi theo mấy bước, không ngờ tấm lưới lại bay luôn lên cao. Hoá ra trong đó có một con chim lớn giang rộng cánh bay lên, những con chim kia cũng gắng hết sức bay theo, đem theo cả tấm lưới lên bầu trời.
Vị sư phụ ngẩng đầu nhìn theo tấm lưới, lại thấy mặt trời đã ngả về tây liền nói với đồ đệ:
– Đuổi mau! Bọn chim này không bay nổi đâu!
Đồ đệ cảm thấy rất bực bội, nhưng lần đầu học bắt chim không tiện nói nhiều đành phải theo sau sư phụ đuổi gấp. Họ vừa nhìn theo hướng tấm lưới, vừa chạy theo nó vượt qua đồng ruộng, băng qua thôn xóm. Chạy gần nửa tiếng đồng hồ vẫn không đuổi kịp tấm lưới.
Người đi đường nhìn thấy thế đều cười họ:
Also Read: Quế Nha Thước chửi khéo quan viên
– Thật là hai tên đại ngốc, chim bay trên trời, người chạy dưới đất, đuổi làm sao được?
Vị sư phụ không hề để ý vẫn dồn lực đuổi.
Lúc đó, đồ đệ đã chạy tới mức thở hổn hển, mồ hôi ướt đầm người liền nói với sư phụ:
– Sư phụ hay là chúng ta đừng đuổi nữa nghỉ một lát đã.
Sư phụ vừa chạy vừa nói:
– Không! Không được nghỉ, chạy một lúc nữa thôi là đuổi được đấy. Lát sau, mặt trời đã khuất hẳn, bầu trời toàn ráng đỏ không gian giống như vừa có một tấm màn màu đỏ được kéo ra. Dần dần, tấm lưới quả nhiên rơi xuống. Sư phụ liền vồ ngay lấy, tóm được cả lưới lẫn chim. Ông cười với đồ đệ:
– Thế nào đuổi được chưa?
Đồ đệ thấy rất kỳ quặc liền hỏi:
– Thưa thày, làm sao mà thầy biết được tấm lưới sẽ rơi Sư phụ chỉ vào bầu trời nói:
– Con nghĩ xem, mặt trời đã ngả về phía tây, màn đêm sắp buông xuống những con chim này đều muốn tìm về tổ của mình. Con thì muốn bay về rừng, con lại muốn bay đến vách núi; con hướng về phía đông, con hướng về phía tây, tam phen tứ hướng lung tung như thế sẽ làm sức lực chúng kiệt quệ. Do đó tấm lưới chim tự nhiên sẽ rơi xuống thôi.