Hoà thượng Đạo Thủ Vương bị bắt, bèn khai luôn cả hai anh em nhà Đa Gia đồng loã với mình. Thế là hai anh em nhà Đa Gia cũng bị bắt luôn.
– Khi tri huyện Vương Dương Minh đang tra hỏi lũ cướp này, thì hoà thượng Đạo Thủ Vương đột ngột phản cung, hắn nói: Tôi tự làm tự chịu, khi bị bắt tôi đã khai cả anh em nhà Đa Gia chỉ vì ôm hận báo thù, chứ thực ra anh em họ không có tội gì cả.
Một lúc sau, ở trong phủ chuyển đến một tờ công văn, công văn ghi rõ là anh em nhà Đa Gia có khả năng không phải là đồng bọn với Vương hoà thượng, đề nghị Vương Dương Minh xem xét:
– Vương hoà thượng bị bắt trong lúc đang gây án, hai anh em nhà Đa Gia bị bắt chỉ là do Vương Hoà thượng khai ra thôi, hiện giờ Vương Hoà thượng lại phản cung, hành vi phạm tội của anh em họ lại không có nhân chứng, vật chứng, như thế thì rất khó xử.
Thông qua tìm hiểu, Vương Dương Minh biết rằng người nhà của anh em Đa Gia vào thăm tù nhưng không chỉ gặp anh em Đa Gia mà còn gặp cả hoà thượng Đạo Thủ Vương.
– Liệu người nhà anh em Đa Gia có dùng tiền mua chuộc hoà thượng để hắn ta phản cung hay không? Bởi vì việc khai anh em Đa Gia chẳng có lợi gì với Vương Hoà thượng cả, nếu như phản cung hắn được nhận một số tiền lớn, chẳng lẽ ông ta lại không làm ư?
Mặc dù Vương Dương Minh cho rằng phán đoán của mình là đúng, thế nhưng không thể lấy sự tưởng tượng của một người để xử án. Việc này rồi sẽ kết thúc ra sao đây?
– Hôm sau ông ta bắt đầu xét xử tại cung đường, ba tên tội phạm quì xuống dưới thềm.
Anh em nhà Đa Gia một mực nói rằng mình không phải là tội phạm, Vương hoà thượng cũng nói rằng họ không phải là đồng bọn của hắn. Bọn chúng biết rằng Vương Dương Minh không phải là người xử án giỏi nên chỉ cần lời khai lô gích một chút là ông ta không thể kết tội bọn chúng được.
– Khi vụ án đang ở trong tình thế khó xử, bỗng nhiên có tên lính chạy đến công đường bẩm báo với Vương Dương Minh:
Also Read: Vũ Lý Kham giơ mũ dọa giặc
Trong phủ lại chuyển đến một công văn có thể có liên quan đến vụ án này. Vương Dương Minh không thể chần chừ được nữa, ông vội rời khỏi công đường ra gặp người mang công văn.
– Lúc này trên cung đường chỉ còn ba tên tội phạm. Bọn chúng thoả thuận với nhau điều gì đó làm cho hoà thượng khoái chí nhảy cẫng lên, còn anh em Đa Gia thì thầm với nhau.
Vương hoà thượng cười nói:
– Ta đã nói rồi mà, cùng lắm là chỉ chịu đòn mấy chục trượng, cố gắng nhẫn nhục chịu đòn là xong ngay.
Anh em nhà Đa Gia nói:
– Người nhà tôi cũng đã hối lộ cửa quan rồi, bây giờ chắc là công văn tha tội mới được chuyển đến.
Một lúc sau Vương Dương Minh trở lại cung đường và tiếp tục tra hỏi. Bỗng nhiên có một tên lính chui lên từ dưới bàn xét xử. Anh ta thuật lại cho Vương Dương Minh toàn bộ cuộc nói chuyện và hành động của chúng.
– Thì ra việc Vương Dương Minh đã cho một tên lính chui xuống gầm bàn ngay từ đầu.
Khi xử án, ông ta giả vờ có việc đi ra ngoài một lúc để cho ba tên tội phạm có cơ hội nói chuyện với nhau. Nhờ đó ông đã vạch mặt được thủ đoạn cấu kết của chúng. Bọn chúng biết rằng âm mưu thông đồng lời khai đã bị bại lộ, đành ngoan ngoãn cúi đầu nhận tội.