Diệp Vượng bỗng nhiên xua tay và nói: Tối nay nhất định phải hành động. Từ đảo Liên Vận men theo bờ sông đến một vùng đất rộng gần sào…
– Năm 1375 (Minh Thái Tổ Hồng Vũ thứ ở Liêu Đông, Nạp Cáp Xuất dẫn mười ngàn quân tinh nhuệ oai phong tiến thẳng vào thành Kim Châu (nay thuộc huyện Kim tỉnh Liêu Ninh).
Quân phòng thủ ở thành Kim Châu khẩn cấp cử sứ giả về báo tình hình. Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương nhanh chóng cho Diệp Vượng dẫn quân bao vây thành Kim Châu.
– Khi Diệp Vượng dẫn quân đến nơi các tướng sĩ ở thành Kim Châu đã bị quân Nạp Cáp Xuất đánh cho tan tác. Lúc này vào giữa đông, gió bấc đang gào thét. Quân của triều Minh do Diệp Vượng dẫn đầu nhanh chóng tiến vào thành. Quân trong thành bẩm báo. Quân Nạp Cáp Xuất đã men theo Sông Lách cách thành Cái mười dặm về phía Nam trốn thoát (Liêu Ninh).
Diệp Vượng nghe thấy thế ”hừ” một tiếng đứng dậy nói:
– Không thể để cho bọn chúng chạy thoát được, lần này sẽ không giết mà nhất định phải bắt sống. Tất cả các tướng sĩ có mặt ở đó đều chăm chú nhìn ông, chờ đợi một diệu kế xuất thần của ông.
Diệp Vượng bỗng nhiên xua tay và nói:
– Tối nay nhất định phải hành động. Từ đảo Liên Vận men theo bờ sông đến một vùng đất rộng gần sào huyệt của chúng đào từng đóng băng thành bức tường lũy, rồi đổ nước lên đó. Nửa đêm, trên bờ sông Trách bạt ngàn một màu xanh. Các tướng sĩ của Diệp Vượng, người thì đục băng, người thì xây lũy, bận túi bụi. Khi trời sáng, hiện lên một bức tường băng kiên cố, nhẵn thín.
Đọc thêm: Địch Vĩnh Linh ngăn mẹ niệm phật
Diệp Vượng cho quân cắm đinh to vào trong cát ở gần bờ sông, sau đó đào thành bẫy sâu xuống phía dưới, cho quân mai phục. Mọi việc đã chuẩn bị xong, chỉ chờ địch xông vào chỗ chết.
– Hai ngày sau, Nạp Cáp Xuất quả nhiên cho quân qua chỗ này. ”Khựng” tiếng kêu la om sòm, quân mai phục của Diệp Vượng tứ phía xông tới, tên bắn ra như mưa.
Nạp Cáp Xuất thấy thế trận không ổn, bèn cho quân rút lui, chạy đến đảo Liên Vận.
– Nhưng bức tường băng cao lớn như vậy đã chặn đường trốn thoát của chúng, trên bề mặt rất trơn nên phi ngựa cũng không qua nổi, quân sĩ trèo cũng không trèo nổi. Nạp Cáp Xuất hồn bay phách lạc, nhanh chóng cho quân men theo hai bên rút dần, trong chớp mắt, bọn chúng đã rơi vào cạm bẫy gào rú om sòm.
Đúng lúc đó, Mã Vân dẫn binh từ trung thành xông tới, kết hợp cùng với Diệp Vượng tiêu diệt kẻ thù. Nạp Cáp Xuất nhìn vào cánh tay mình bị các tướng sĩ Triều Minh chém mất, thở dài một tiếng: Lão tử này anh hùng nhất thế gian, không ngờ lại rơi vào bẫy bởi những bức tường băng này!
– Nói xong, hắn giật cương ngựa phi thẳng.