Xin đại nhân minh xét. Hải Thụy lại kiểm tra tử thi một lần nữa, ông nghi ngờ vết máu trên người nạn nhân không phải máu thật…
Vào năm Gia Anh của triều Minh (1522 – 1567), có một ngày hai anh em Hồ Thắng Vinh và Hồ Thắng Hựu ở một làng nhỏ của huyện Thuần An tỉnh Chiết Giang khiêng thi thể của người anh cả tên là Hồ Thắng Tổ, trước cửa huyện tri phủ, quỳ xuống trước cửa nha môn kêu oan, đề nghị quan nghiêm trị Thiệu Thời Trọng là hung thủ đã sát hại anh trai mình. Tri huyện Thuần An là Hải Thụy đích thân tra xét vụ này.
Hải Thụy kiểm tra tử thi nạn nhân rất kỹ, chỉ nhìn thấy khắp người toàn là máu và vết thương, ông liền hỏi hai anh em họ Hồ nên xử lý thế nào đối với hung thủ. Hai anh em đều đồng thanh trả lời:
Lại còn đất đai nữa chứ, thảo dân nhất định phải giết hắn để báo thù cho anh! Thiệu Thời Trọng quỳ trên công đường và nói:
– Việc tranh chấp đất đai là có thật, thế nhưng việc giết người chưa từng có, xin đại nhân minh xét. Hải Thụy lại kiểm tra tử thi một lần nữa, ông nghi ngờ vết máu trên người nạn nhân không phải máu thật.
Đọc thêm: Hải Thụy dùng mưu nghiêm trị hồ công tử
Ông ta Liền cử người Lên núi tìm nhựa cao su, sau đó đắp lên vết thương rồi cho hơ lửa, cuối cùng cho rửa lại. Sau khi rửa một vài lần, nước trong chậu đỏ au, nhưng trên thi thể không hề có vết thương. Rõ ràng đây không phải vết máu?
– Thế là, Hải Thụy nghiêm nghị hỏi hai anh em họ Hồ. Đứng trước sự thực, bọn chúng đành phải cúi đầu nhận tội. Thì ra, trước kia Hồ Thắng Tổ có tranh chấp đất đai với Thiệu Thời Trọng, nhà họ Hồ có một đứa cháu ngoại cũng từng có mâu thuẫn gì đó với Thiệu Thời Trọng nên trong họ hằn sâu mối thù oán này.
Đúng lúc đó Hồ Thắng Tổ qua đời vì căn bệnh hiểm nghèo. Cho rằng thời cơ báo thù đã đến, chúng làm những vết thương giả trên người của anh trai, lại còn bôi sáp đỏ lên giả làm vết máu để vu oan cho Thiệu Thời Trọng. Ai ngờ rằng âm mưu của chúng không thể nào qua khỏi mắt của tri huyện Hải Thụy.