Tống Thanh hư cấu vụ án giết người

Mấy hôm sau, vào ban đêm Tống Thanh dẫn một tốp lính đột nhập vào nhà Vương Đại và giải anh ta đi. Tống Thanh bực tức quát lớn…

Ở một huyện thuộc tỉnh Hà Bắc dưới triều Minh có hai anh em, người anh tên là Vương Đại, đã có gia đình, người em tên là Vương Nhị vừa mới lập gia đình.

– Trước lễ thành hôn hai anh em có bàn bạc với nhau, nhưng quan hệ của họ không được tốt đẹp cho lắm vì giữa chị dâu và em chồng có một vài xích mích. Bố mẹ của hai anh em trước kia làm nghề buôn bán nên có để lại một số của cải. Đúng ra số của cải này thuộc về hai anh em nhưng người chị dâu lại muốn chiếm đoạt hết. Vương Đại là người sợ vợ nên đành phải theo ý vợ.

Sau khi Vương Nhị kết hôn diễn ra việc phân chia của cải Vương Nhị yêu cầu chia số của cải ra làm đôi. Nghe thấy thế chị dâu bù lu bù loa nói:

– Chú thật không có lương tâm! Bố mẹ mất sớm, anh đã phải tần tảo nuôi chú lớn thành người, số tiền bố mẹ để lại đã tiêu hết vì chú rồi! thế mà chú lại đòi chia của, chú thật là người không có tình!

Người chị dâu nói một thôi một hồi, Vương Nhị không nói lại được, đành về bàn với vợ.

Người vợ hỏi:

– Anh có biết của cải để lại được bao nhiêu không?

Vương Nhị trả lời:

– Có một hòm bạc, chính mắt anh nhìn thấy.

Người vợ nghĩ một lúc rồi nói:

– Chị ta thật không biết điều, tâm địa xấu xa, nghe nói tri huyện Tống Thanh là ông quan liêm khiết, xử án công minh, chúng mình hãy đưa vụ này đến ông xem sao.

Sáng sớm hôm sau Vương Nhị đem đơn trình quan huyện.

– Tống Thanh xem đơn xong rồi hỏi:

Khi bố chết, nhà ngươi bao nhiêu tuổi?

– Bảy tuổi

– Bé như vậy thì làm sao người biết được bố có để lại tài sản không?

– Con vẫn còn nhớ sau khi tang lễ, anh con nhờ con bê cái hòm bạc đầy đặt vào trong một chiếc chum to.

– Thế cái chum đó bây giờ để ở đâu?

Con không biết, sau này không nhìn thấy nó nữa.

Nghe Vương Nhị trả lời xong. Tống Thanh đập bàn quát lớn

– Vương Nhị to gan kia mày còn dám nói khoác à. Chính ngươi không biết rõ thì làm sao bản quan có thể điều tra được? Bay đâu, tống cổ nó ra!

Đọc thêm: Tổng Hạt ba lần bắt trộm

Về đến nhà Vương Nhị ấm ức kể lại đầu đuôi với vợ. Hai vợ chồng Vương Đại hay tin thấy thế vui mừng khôn xiết. Mấy hôm sau, vào ban đêm Tống Thanh dẫn một tốp lính đột nhập vào nhà Vương Đại và giải anh ta đi. Tống Thanh bực tức quát lớn:

– Có người tố cáo nói rằng ngươi đã tham gia vào một vụ giết người cướp của ở huyện bên!

Vợ chồng Vương Đại sợ run bắn lên, vội kêu oan. Tống Thanh nghiêm mặt nói:

– Lục soát

Quân lính lục soát khắp nhà Vương Đại cuối cùng cũng đào được một cái chum ở gầm giường, mở chum ra bên trong toàn là bạc. Tống Thanh nói:

– Tang vật là đây lại còn dám chối à?

Vương Đại vội quì xuống phân bua:

– Oan cho con quá, đây không phải là tang vật mà là của cải bố mẹ con để lại, xin quan lớn minh xét.

Tống Thanh lại quát:

– To gan! Sự việc đã đến nhường này, đã không thú nhận mà lại còn dám che giấu tội lỗi à?

Vợ chồng Vương Đại sợ quá kêu khóc ầm ĩ:

– Số tiền này đúng là của cải bố mẹ con để lại cho hai anh em chúng con!

Tống Thanh nghe vợ chồng Vương Đại thú nhận liền cho người ghi lại những lời khai đó. Sau đó, ông cho gọi Vương Nhị đến và nói:

– Đây là bản khai của anh trai nhà ngươi nói rằng số tiền này là của cải bố mẹ các ngươi để lại, người hãy nhận một phần của mình đi.

Lúc này vợ chồng Vương Đại không dám nói gì hết và Vương Nhị mới thấy hết được sự tận tâm của Tống Thanh. Hai vợ chồng hết lòng đội ơn ông. Vợ chồng Vương Nhị lấy một số liền đưa lại cho chị dâu để đền đáp lại công lao nuôi dưỡng vương Nhị khiến vợ chồng Vương Đại cảm thấy hổ thẹn.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận