Tiền Lục Thư xử vụ án mẹ con

Đời Minh, ở huyện Hàm Ninh, tỉnh Hồ Bắc, Tiền Gia Loan có cô con gái khéo léo tên là Tiền Mai Song, vì là một con thứ sáu mọi người gọi cô là Tiền Lục Thư.

Một hôm, tri huyện ngồi kiệu quan đi qua thôn thì bị một người chặn đường lại. Tri huyện vén màn nhìn, thấy một bà già kéo theo anh thanh niên, quỳ xuống trước mặt. Biết là có oan tình, ông vội xuống kiệu hỏi han. Bà già nói:

– Nó là con trai tôi. Bố nó chẳng may chết sớm, một tay tôi nuôi nó khôn lớn. Thế nhưng mấy năm nay nó bị người ta làm hư hỏng, suốt ngày cờ bạc, nhà cửa đang yên đang lành bị nó bán sạch trơn mọi thứ. Tệ hơn nữa, nó lại ăn cắp cả của hồi môn của tôi, từng món từng món bị nó trộm nhẵn. Bây giờ nó còn không chịu phụng dưỡng mẹ già, ngài bảo tôi làm sao mà sống được đây.

Quan huyện nghe thế phẫn nộ nói:

– Ta phải trị nó về tội bất hiếu.

Nói đoạn, lập tức phán anh con trai mỗi tháng phải nộp cho mẹ ba đầu gạo, hai mươi năm là bảy mươi hai thạch, bắt phải giao đủ một lần.

– Thật sự là tiểu nhân không lấy ở đâu ra bằng đấy gạo được – Người con trai dập đầu cầu xin tri huyện.

Thế cũng được, để ta tống ngươi, thằng con bất hiếu, vào ngục.

Tiền Lục Thư trong đám người vây quanh đó cũng đã thấy tất cả, cô ghét cái chàng trai không làm tròn phận hiếu nhưng cũng lo cho anh ta, bị kiện cáo thì mẹ già biết nhờ cậy vào ai?

Cô vận dụng trí não và tìm ra một cách. Cô bước đến trước mặt tri huyện cầu khẩn:

– Thưa tri huyện đại nhân, theo như tôi thì bảy mươi hai thì bảy mươi hai thạch gạo này quả thật hơi nhiều, có thể giảm chút ít được không?

Cô là ai? Có quan hệ gì với tên vô lại này? Muốn nói giúp cho nó hả?

– Quan huyện trách hỏi.

Dân nữ là Tiền Lục Thư – Mặc dầu đứng trước quan huyện, cô vẫn không hề sợ hãi.

– Tri huyện từ lâu đã nghe nói Tiền Lục Thư là một cô gái có tài, liền cố ý giao vấn đề khó khăn này cho cô:

Theo ngươi thì làm như thế nào bây giờ?

– Cái này dễ thôi – Tiền Lục Thư trả lời như đã có dự tính từ trước rồi quay sang bà già hỏi:

Also Read: Thương gia dùng mẹo bắt tên hoà thượng dâm đãng

Thưa bà, khi con trai bà ra đời anh ấy nặng bao nhiêu? – Sáu cân tư (một cân Trung Quốc bằng 0,5 kg).

– Bà già sợ hãi nhìn cô gái xinh xắn thông minh này, nhất thời không đoán ra được dụng ý của cô.

Tiền Lục Thư bình tĩnh ngâm rằng:

Ni tử bản thị nương thân nhục,

Thập nguyệt hoài thai nương sinh dục.

Như kim nhi tử bất dưỡng mẫu,

Cát tha lục cân tứ lượng nhục.

Dịch:

Con trai vốn là xương thịt mẹ

Mười tháng mang thai mẹ nuôi con

Đến nay con trai không nuôi mẹ

Cắt sáu cân tư cho biết đòn.

– Tri huyện nghe xong gật đầu khen hay, liền sai bọn nha dịch mau chuẩn bị dao xẻo của anh ta sáu cân bốn lạng thịt đền cho mẹ để trị tội bất hiếu.

Bọn nha dịch lập tức xông đến túm lấy chàng trai kia, lột bỏ quần áo, chuẩn bị xẻo thịt.

– Anh chàng bất hiếu dập đầu lia lịa:

Lão gia, thịt trên người tôi, cắt miếng nào đau miếng ấy, nhất định là không cắt được đâu.

– Nhưng lệnh tri huyện đã phát ra đâu có phải dễ dàng thu lại được. Chàng trai kia thấy nỗi khổ của việc bị xẻo thịt là không cách nào tránh khỏi bèn quay sang mẹ, dập đầu kêu:

Xin mẹ cứu con.

– Bà già thấy con trai đã trở nên biết điều, xử phạt nặng quá, bà là mẹ cũng rất đau lòng liền cầu khẩn tri huyện:

Con trai tôi đã đồng ý nuôi tôi, tôi không kiện nó nữa.

– Tri huyện thấy bà già nói thế cũng không tiện xen vào nữa, ông vẫy tay cho mẹ con họ lui. Chàng trai kia vội vàng đỡ mẹ đi. Vừa được mấy bước chợt nhớ đến ân nhân đã giúp mình không phải nộp số gạo lớn và không bị xẻo thịt liền vội vã quay lại tìm Tiền Lục Thư nhưng cô đã rời khỏi đám người lừ lâu.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận