Có một người cử nhân qua đời, Nhị thọt liền mạo tên thay thế lên kinh đô ứng thi. Đề thi ra là: ”Khoa khảo sở thi”. Đại khái nghĩa là: Mục đích đi thi là gì? Các vị cử nhân đều vò đầu bứt óc suy nghĩ, riêng Nhị thọt chả suy nghĩ gì cả, chỉ vẽ một cái mũ cánh chuồn vào bài thi rồi nộp bài.
Đến lúc quan chủ khảo chấm bài này thì rất tức giận, lấy bút đỏ gạch xoẹt lên cái mũ cánh chuồn ý là sao lại có người thích đùa dám làm trò trên trường thi như thế.
Nhị thọt đương nhiên là bị trượt rồi. Nhưng anh ta lại tỏ vẻ nghiêm túc đi tìm quan chủ khảo. Quan chủ khảo lôi bài thi của anh ta ra, Nhị thọt nhìn thế cười nói:
– Sao ngài không chấm đỗ?
Quan chủ khảo đáp:
– Ngươi đùa như thế đáng lẽ còn phải trị tội nhà ngươi nữa mới phải.
Also Read: Nhị Thọt đổi đá lạ lấy thưởng
Bài thi của tôi trả lời đúng nhất, vừa đơn giản vừa rõ ràng, nhìn qua một cái là hiểu ngay. Bởi vì đề thi hỏi mục đích đi thi là gì? Mục đích của tôi là muốn làm quan. Mà đã làm quan thì được đội mũ cánh chuồn.
Quan chủ khảo ném bài thi của anh ta xuống đất. Nhị thọt lại nhặt lên và vô tay reo:
– Ta đỗ rồi, ta đỗ rồi.
Quan chủ khảo giận dữ:
– Ngươi có đỗ được cái rắm!
Nhị thọt chỉ vào bài thi:
– Chỉ có bài thi đỗ mới dùng bút đỏ để phê. Ngài xem, mũ cánh chuồn này ngài chẳng dùng bút đỏ gạch vào là gì.
Quan chủ khảo lúc này mới hay chẳng ngờ trong lúc tức dùng bút đỏ gạch một đường làm cho hắn lợi dụng sơ hở. Thế là ông phải bồi thường tiền lệ phí và tìm lời ngon ngọt đuổi khéo anh ta đi.