Sai Lai Kháp Khảm đang chặt ngọn cây thì có một tên sai dịch keo kiệt ở làng bên bê bát, ưỡn bụng, lắc la lắc lư đi đến nói: “Tôi có một việc gấp muốn hỏi anh, xin anh mau trèo xuống cho”.
Sai Lai Kháp Khảm nhảy từ trên cây xuống. Tên sai dịch hỏi: ”Nhà anh có sữa chua không?”.
“Anh đợi ở cổng, tôi vào nhà xem xem đã”. Sai Lai Kháp Khảm nói xong liền đi vào trong nhà. Tên sai dịch đợi mãi không thấy anh ta ra đành ỉu xìu ra về.
Also Read: Nông dân và đại thần đấu trí
Lúc này, Sai Lai Kháp Khảm mới từ trong nhà đi ra. Đợi tên sai dịch đi được một đoạn khá xa rồi anh liền gọi to: “Này ông sai, quay lại đã nào”.
Tên sai dịch liền quay lại cổng nhà Sai Lai Kháp Khảm. “Báo cho ông biết, sữa chua nhà tôi đã dùng hết sạch rồi, một giọt cũng chả còn”. Sai Lai Kháp Khảm nói giọng tỉnh bơ.
Tên sai dịch giậm chân nói: ”A. Mày dám trêu tao, mày chỉ cần hò một câu: ”Hết sữa chua rồi” là được rồi. Việc gì còn phải làm khổ tao chạy đi chạy lại?”
Sai Lai Kháp Khảm đáp lúc nãy ông đứng dưới gốc cây hỏi một câu: “có sữa chua không” không được à?. Nói đoạn nheo lông mày lại rồi trèo lên cây chặt tiếp.