Tát Mã Hãn ấp trứng la

Có một năm, chim quốc trong núi đều kêu ran ran, địa chủ tộc Mãn dù cố gắng mấy cũng không thuê được người làm công. Hắn liền dán một tờ cáo viết: “Cần thuê một người làm công, tiền công gấp bốn lần năm ngoái, trả trước một nửa tiền công là bốn mươi đồng”. Anh chàng nông dân tên là Tát Mã Hãn liền bóc lấy tờ cáo ấy.

Tát Mã Hãn bận bịu đến tận cuối năm. Lúc thanh toán tiền, tên địa chủ Đô Lực Kim bảo:

– Theo tờ cáo đã viết, trả anh liền công là tám mươi lạng bạc. Nhưng đầu năm anh mượn tôi bốn mươi lạng, tính mỗi tháng bảy phân lời thì một năm là một trăm mười hai lạng cộng tiền gốc là một trăm năm mươi hai lạng, trừ đi tám mươi lạng tiền công thì anh vẫn còn đang nợ tôi bảy mươi tám lạng.

Tát Mã Hãn biết mình bị mắc lừa rồi, suy nghĩ một lát rồi bảo:

– Thôi được, hôm nay là ba mươi tết, ông lại cho tôi mượn hai đồng, còn số bạc tôi đang nợ khi nào ông đòi thì tôi trả liền.

Sau đó, Tát Mã Hãn đi một mạch vào trong thành lấy một đồng mua một quả bí ngô, đồng kia đem mua một ít giấy vàng giấy bạc. Rồi rải giấy vàng giấy bạc ra đem dán sáng choang lên quả bí ngô, lại còn lấy vải đỏ bọc kỹ lại, rồi cứ thế ôm ở trong bụng giả vờ cố ý giấu giấu giếm giếm lượn ba vòng chợ. Nhìn dáng vẻ ấy ai cũng thấy kỳ quặc cho nên chẳng đợi lâu tin ấy đã bay đến tai tên địa chủ Đô Lực Kim.

Also Read: Sự sống chết cái nồi của Hòa Gia

Tối đến tên Đô Lực Kim lén lén lút lút đến núp bên ngoài cửa sổ nhà Tát Mã Hãn, lấy đầu lưỡi liếm thủng một lỗ tấm giấy dán cửa sổ để nhìn vào trong, chỉ nhìn thấy vợ Tát Mã Hãn đang nằm trên giường ôm một cái gì đó. Tát Mã Hãn đã nghe thấy tiếng động bên ngoài cửa sổ nên cố ý nói to:

– Cẩn thận một chút khéo không lại làm vỡ mất cả trứng la.

Chị vợ đáp lại:

– Từ trước đến nay chỉ thấy có trứng gà trứng vịt chứ chưa từng nghe nói có trứng la. Úi chà, mới nằm có một lúc mà đã mỏi nhừ cả xương cốt đây này.

Tát Mã Hãn bảo:

– Quả trứng này là do lúc tôi đi thả ngựa gặp một ông tiên ông ấy cho đấy. Mình chỉ cần nằm trên giường ấp bảy bảy bốn chín ngày là sẽ nở ra một con ngựa con bằng vàng.

Nghe thấy vậy, Đô Lực Kim liền xông thẳng vào đòi Tát Mã Hãn món nợ bảy mươi tám lạng bạc. Tát Mã Hãn chưa kịp phản ứng thì hắn liền hỏi mua cái trứng la kia làm cho Tát Mã Hãn không biết tính toán thế nào cho phải. Cuối cùng hắn thống nhất xoá toàn bộ số nợ cũ và đưa thêm 380 lạng để đổi lấy trứng la, phải mười người làm chứng và lập ước tiền trao cháo múc: Kết cục đến lượt Đô Lực Kim lại là người bị mắc lừa.

5/5 - (5 bình chọn)
Bài viết này hữu ích không?
YesNo
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận