Chu Tỉnh Tam đã tóm được những chỗ sơ hở trong lời khai của những nhân chứng này, lần theo dấu vết cuối cùng đã tìm ra…
Ở huyện Hội Kê tỉnh Chiết Giang xảy ra một người buôn muối cao tuổi, gia tài ức triệu, nhưng không có con nối dõi, liền lấy một cô gái con nhà nghèo ngoài hai mươi tuổi làm vợ lẽ.
– Cô gái về nhà đó được hơn một năm thì sinh được một bé trai bụ bẫm trắng trẻo. Nhưng người vợ lẽ này chưa hết cữ đã lăn ra chết.
Do vợ người buôn muối đứng ra kêu kiện, nói người vợ lẽ sau khi ăn một bát tột ngó sen Tây Hồ đã bị trúng độc mà chết.
– Bát ngó sen này do con hầu Lan Hương làm, Lan Hương rõ ràng muốn nhòm ngó địa vị phu nhân, nên mới đầu độc vợ lẽ để thay thế mình vào.
Vụ án này lại không có chứng cứ rõ ràng, nhưng do vợ người buôn muối cứ một mực khẳng định. Hơn nữa có tiền mua tiên cũng được nên Lan Hương bị phủ Thiệu Hưng xử tội chết, giam trong ngục, đợi bộ hình phê chuẩn, đến mùa thu sẽ đem chém đầu.
– Bố mẹ Lan Hương đương nhiên không cam lòng nhìn con gái vô tội mà bị chém đầu, liền chạy khắp nơi nhờ người cứu gỡ tội. Người phò tá về pháp luật cấp cao nhất của Hàng Châu là Chu Tỉnh Tam nguyên quán ở huyện Hội Kê phủ Thiệu Hưng, là đồng hương của gia đình Lan Hương.
Ông xem hồ sơ vụ án do phủ Thiệu Hưng gửi đến cũng cảm thấy vụ án này có điều gì không thật. Nhưng phủ Thiệu Hưng đã báo lên bộ hình, kỳ hạn ”thu trảm” sắp đến, có muốn phúc thẩm lại cũng không kịp nữa.
– Là một người nhiệt tình ăn ở tử tế nên ông cứ trăn trở mãi xem làm cách nào để xét xử lại vụ án này, làm rõ sự thật.
Lúc đó ông đang phê duyệt công văn, do tâm trạng nặng nề nên đã nhét nhầm chiếc bút lông ”Đại bạch vân” lồng vào trong chiếc bút đồng ”Ô long thuỷ”, sự ”lồng nhầm” này làm ông chợt nảy ra một ý định.
Đọc thêm: Vương Hoa làm chìm bạc trả lại túi tiền
– Công văn mà bộ Hình gửi xuống cho các phủ ở Chiết Giang đều do tỉnh lỵ Hàng Châu chuyền phát đi. Ông lấy danh nghĩa là người phò tá cấp cao nhất đã xét đọc tất cả các giấy tờ mà bộ Hình truyền xuống.
Quả nhiên thấy công văn phê chuẩn cho chém Lan Hương bộ Hình gửi cho phủ Thiệu Hưng. Ông lại tìm một công văn cùng ngày bộ hình gửi cho một vùng xa xôi của Chiết Giang.
– Ông dùng đuốc hơ chảy xi gắn ở phong bì của hai công văn này. Sau đó tráo hai công văn với nhau rồi chuyển đi. Phủ Thiệu Hưng và vùng kia sau khi nhận công văn mở ra xem lại cứ tưởng người ta đút nhầm công văn.
Do trách nhiệm liên quan đến một nơi nào đó nên không dám kêu ca, càng không dám điều tra. Đợi đến khi sửa chữa rồi lại chuyển đi, thì đã qua kỳ hạn “thu trảm” của năm đó.
– Như thế, Chu Tỉnh Tam đã có thời gian xét hỏi kĩ vụ án khả nghi kia. Chu Tỉnh Tam tranh thủ thời gian đến phúc thẩm án, xác minh ra người đầu độc người vợ lẽ không phải Lan Hương mà là vợ người buôn muối. Bởi vì bà ta vừa muốn chuyện được “hương khói”, lại tiêu trừ được người vợ lẽ ”cái gai trong mắt”, còn “giá hoạ” cho con hầu Lan Hương, người mà nhà buôn muối đã muốn nhắm nhe, thật là “một mũi tên trúng ba đích”.
Bà ta dùng tiền mua chuộc mấy người làm nhân chứng giả. Chu Tỉnh Tam đã tóm được những chỗ sơ hở trong lời khai của những nhân chứng này, lần theo dấu vết cuối cùng đã tìm ra hung thủ thật.
– Vợ người buôn muối kia trước sự thật rành rành phải cúi đầu nhận tội. Chu Tỉnh Tam bẩm báo sự thật vụ án lên tri phủ Hàng Châu rồi tri phủ Hàng Châu đứng ra báo cáo lên bộ Hình. Bộ Hình sau khi kiểm tra vụ án không có gì sai sót đã bác bỏ sự kết án của phủ Thiệu Hưng, nỗi oan của Lan Hương đã được rửa sạch.