Năm Vạn Lịch dưới triều Minh (1573- 1620) có một địa chủ họ Trương ở ngoại ô thành phố Bảo Ứng – Tô Bắc, thuê hai người giúp việc. Tên lớn là Vạn Đại Lão, tên bé là Liễu Lão Diện. Một hôm khi trời vừa hửng sáng, ông ta liền đánh thức hai tên hầu dậy đi gặt lúa mạch.
Vạn Đại Lão vác liềm to và sắc đi trước. Liễu Lão Diện bỗng nhiên thấy đau bụng, liền gọi Vạn Đại Lão rồi vào rừng trúc đi ngoài. Xong việc, Liễu Lão Diện vội vàng chạy đến ruộng.
– Chợt nhìn thấy có người nằm ở cái rãnh trước mặt, anh ta liền hô hoán lên. Thì ra là Vạn Đại Lão, trên cổ máu chảy đầm đìa và đã tắt thở Liễu Lão Diện chạy như điên về nhà báo tin cho Lão Trương.
Lão Trương rất kinh ngạc vội vàng chạy đến ruộng xem tình hình. Vụ án này không thể coi thường được, ông sầm mặt lại và nói:
– Dấu chân ở đây không phải của ai khác mà chính là của Liễu Lão Diện! Ông la liền trói Liễu Lão Diện và giải hắn lên quan phủ.
Đúng lúc đó, tri huyện Đới đang nghỉ phép trở về tỉnh Dương Châu thăm người thân. Khi thuyền đi qua Bảo Ứng, nhìn thấy trên bờ có đám đông đang túm tụm lại, ông liền lên xem xét tình hình. Tri huyện Bảo Ứng đang khám nghiệm tử thi, không biết làm cách nào phá án được, ông ta liền nhờ tri huyện Đới phân tích vụ án. Tri huyện Đới thấy xung quanh nạn nhân có những bó lúa mạch được xếp rất gọn, vết chân rất rõ, không bị mờ nhạt mất dấu gì cả, bên cạnh có chiếc liềm to, sắc sáng loáng và một con dao nhọn có dính máu tươi. Người dân ở đó làm chứng con dao này là của Vạn Đại Lão.
– Đới tri huyện lại hỏi thêm về Liễu Lão Diện. Mọi người đều nói rằng anh ta rất nhát, ngay cả gà cũng không dám giết, đúng là một con người nhút nhát yếu đuối có tiếng. Ông lại tỉ mỉ khám nghiệm tử thi lần nữa, thì nhìn thấy có một con cóc đã chết nằm ở dưới nạn nhân. Ông ta lắc đầu thở dài:
Cóc lại trở thành hung thủ sao? Từ xưa đến nay ta chưa từng nghe thấy điều đó. Nhưng vụ án này không phải là tự sát, nhất định có điều gì uẩn khúc đây. Bỗng nhiên bên cạnh có người hét lên:
– ”Ở đây có máu ”
Tri huyện Đới nhìn rất cẩn thận, quả thật trong mạ có thấy vết máu nhạt. Nhưng không giống máu người. Bên cạnh còn có xác con rắn dài hơn 2 thước, trên lưng nó có vết thương rất sâu. Ông ta cảm thấy rất lạ, rắn và cóc không thể cầm liềm cắt cổ Vạn Đại Lão, nhưng tại sao có hai con vật chết ở hiện trường cơ chứ? Ông ta cùng với tri huyện Bảo Ứng mang theo xác hai con vật đó trở về nha môn.
– Hôm sau, tri huyện Đới cải trang thành một tay giang hồ đến nhà dân chúng chơi. Gặp mấy ông già nói chuyện rất vui vẻ, ông liền lôi con rắn đó ra, và hỏi mọi người về vết thương đó, mọi người đồng thanh nói:
Also Read: Trần Mậu Nhân dùng cỏ phá án
– Hình như là vết cứa của con bọ ngựa?
Một ông già hỏi:
– Nơi mà nhặt xác rắn thì có nhìn thấy các con vật như cóc, chuột gì không?
Tri huyện Đới kinh ngạc nói:
Có nhìn thấy một con cóc. Không hiểu vì sao lại thế, mời lão trượng chỉ giúp!
Lão già cười nói:
– Tiên sinh ơi, có những cái anh còn chưa biết đâu. Những con vật này là kẻ thù tự nhiên, rắn ăn cóc, ăn chuột là chuyện bình thường, bọ ngựa rút dao cứu mạng là bản tính của nó, nhảy đến bụng rắn cắn chặt rồi cưa lăn da chúng. Lại còn điều này, phần lớn bọ ngựa ra tay cứu những con vật bị hại, sức lực của chúng đã bị kiệt quệ, và trở thành miếng mồi ngon cho những con vật được cứu. Những loại côn trùng này cũng biết lấy oán trả ơn đấy chứ. Tri huyện Đới nghe thấy vậy ông như mở cờ trong bụng, liền quay về nha môn gọi tri huyện Bảo ứng mở công đường xét xử. Dân chúng nghe nói vụ án kỳ lạ này đã phá được, mọi người háo hức đến nha môn chờ xử.
Hai tri huyện đã ngồi trên công đường, tri huyện Đới liền nói:
– Bản quan đã điều tra được, Vạn Đại Lão chết là do tự mình gây ra. Nguyên nhân khác nữa là do hai con vật: rắn và cóc gây án.
Mọi người rất kinh ngạc, thở dài một tiếng
Đới tri huyện lại nói tiếp:
– Vạn Đại Lão đến bờ ruộng, anh ta nhìn thấy con rắn đang nuốt con cóc. Có chú bọ ngựa nhẩy đến cưa vào bụng con rắn đó để cứu cóc. Cóc nhìn thấy bọ ngựa trước mặt, nó liền nuốt luôn bọ ngựa vào bụng. Vạn Đại Lão là người có hiếu trọng tình nghĩa, anh ta thấy con cóc này đã lấy oán trả ơn như thế, rất lấy làm tức giận. Anh ta lấy chiếc liềm nhọn để đập con cóc đó. Ai ngờ rằng trong lúc luống cuống anh ta đã cầm liềm chặt luôn cả vào cổ mình. Người của Vạn Đại Lão ngã xuống đè chết con cóc đó. Liễu Lão Diện đến sau không biết tình hình cụ thể, vô tình bị vướng vào một vụ án đầy tính ly kỳ.
Vụ án thế là đã được lám sáng tỏ.