Tùng Lan đầu độc kẻ thù bên bờ ruộng

Năm Chính Đức dưới triều Minh, dân tộc Mông cổ thường xuyên quấy rối các vùng đất như Tuyên Phủ, Hoài An. Dân ở vùng biên căm phẫn, viết rất nhiều văn thư gửi lên triều đình.

– Mùa thu năm 1511, Tiểu Vương Tử lại tấn công vào vùng biên. Tổng tư lệnh Tùng Lan được triều đình cử xuống dẫn bình lính chiến đấu với kẻ thù.

Hôm đó, binh lính do Tùng Lan dẫn đầu đã đến phía nam thành Bình. Theo kế hoạch, ông cho quân lính nghỉ ngơi để giữ sức.

– Dừng lại, bắc nồi nấu cơm ngay!

Mệnh lệnh được truyền về phía sau. Thế là, quân lính tấp nập tản ra khắp cánh đồng, dừng lại, chuẩn bị bắc nồi nấu cơm.

– Tùng Lan cũng xuống ngựa. Nhìn thấy cảnh ruộng đồng ở nơi đây, trong ông lại trào dâng niềm thương xót với nỗi khổ của người nông dân sớm hôm vất vả và nỗi oán hận sâu sắc với kẻ thù xâm lược. “Dân chúng thật là lầm than khổ cực!”.

Ông liền thở dài một tràng.

– Lúc này đúng là vụ cày bừa và gieo mạ. Thế nhưng, vì nạn binh đao nên nông dân không dám đi làm đồng mấy, có thửa ruộng thì vừa mới làm xong, có thửa thì mới gieo mạ được một nửa… Tùng Lan nhìn xung quanh, ở phía xa, ông thấy có một lão nông dân đang làm ruộng. Một lúc sau, ông lại nhìn thấy có một phụ nữ đang chạy về phía ông lão. Trong tay chị ta có xách một chiếc làn trúc hình như là chị ta mang cơm cho ông lão. Tùng Lan cứ đứng nhìn mãi.

Thưa Đại nhân, mời đại nhân đi dùng cơm.

– Tên lính chạy đến nhắc nhở Tùng Lan.

Ồ, không, không!

– Đột nhiên Tùng Lan chợt nghĩ ra điều gì đó. Ông liền phát lệnh:

Also Read: Trương Viết Khanh nhận dạng nạn nhân qua giếng

Cho thuốc độc vào tất cả thức ăn rồi để sang bên đường!

– Thưa, tướng quân nói gì vậy?

Bọn lính cứ ngớ người ra.

– Làm đi!

Tùng Lan nhắc lại hiệu lệnh một lần nữa, mặt nghiêm lại.

– Bọn lính chẳng hiểu gì cứ y lệnh làm theo.

Tất cả mai phục, chuẩn bị chiến đấu.

Tùng lan lại phát hiệu lệnh mới.

Một lúc sau từ phía Bắc có bụi bay mù mịt. Một đoàn binh mã Mông Cổ phi tới. Khi đến gần, bọn chúng phát hiện thấy cơm để ở bên bờ ruộng. Nghĩ rằng số cơm này là của nông dân đang làm ruộng chạy loạn bỏ lại, đứa nào đứa nấy ăn ngấu nghiến. Thế nhưng, một lúc sau bọn chúng đã bị ngộ độc, chân tay rời rã. Quân Minh thấy thời cơ đã đến, lập tức bao vây, chỉ trong chốc lát đã tiêu diệt sạch lũ giặc cướp.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận