Vũ Văn Trực thấy dùng sức mạnh xô vào không được, liền hạ lệnh cho đốt cửa. Thấy bên ngoài đùng lửa đốt cửa, Úy Trì Vận chợt nảy ra một mẹo…
Năm 574 (năm Kiến Đức thứ ba đời Bắc Chu Vũ Đế, Nam Bắc triều) một chuyện sau đây xảy ra trong hoàng cung tại đô thành Trường An của Bắc Chu.
– Hoàng nhi! Trưởng tôn ái khanh! Trẫm đi tuần thú cung Vân Dương chuyến này, nhiệm vụ nặng nề duy trì trị an trong kinh thành, trẫm giao cho các ngươi – Chu Vũ Đế nói với con mình là Vệ Vương Vũ Văn Trực và đại thần là Trưởng Tôn Lãm, những điều dặn dò trước lúc đi xa – mọi việc, các người đều phải đứng về phía thái tử, mọi nơi mọi lúc phải giữ gìn uy tín cho thái tử, giữ an toàn cho kinh thành.
Xin vâng! Xin vâng! Mong hoàng thượng cứ yên tâm! – Cả hai người qùy phục dưới đất vâng vâng dạ dạ.
– Thế nhưng, Vũ Đế vừa ra khỏi kinh thành, trong thành Trường An liền nổ ra cuộc đảo chính vốn đã được mưu mô sắp đặt từ lâu. Nguyên là, do không được lập làm thái tử, nên hoàng tử Vũ Văn Trực luôn ấm ức và bất mãn, từ lâu đã có dã tâm muốn cướp ngôi. Lần này thấy vua cha đi tuần thú cung Vân Dương, cho rằng thời cơ đã tới, bèn gây chuyện ra.
Buổi sáng hôm ấy, Vũ Văn Trực đem quân bất ngờ đánh úp cửa Túc Chương của kinh thành Trường An, hòng từ đây xông vào hoàng cung. Trưởng Tôn Lãm thấy vậy, liền kêu toáng lên:
Đọc thêm: Tiêu Bảo Dần câu cá thoát hiểm
– Các người đừng bắn vào ta! Các người đừng bắn vào ta! – Vừa nói vừa ôm đầu, hốt hoảng núp vào nơi ở của hoàng đế, không dám ló mặt ra nữa.
Xem chừng binh mã của Vũ Văn Trực sắp từ cửa Túc Chương xông vào cung, bỗng nhiên từ bên cạnh cửa Túc Chương xuất hiện một người, đó là viên sĩ quan trực nhật Úy Trì Vận. Vừa thấy bọn Vũ Văn Trực mang khí giới xông vào đây Úy Trì Vận biết ngay là có biến. Ông lập tức ra tay đóng luôn cửa cung lại. Đang lúc cửa cung chưa đóng được hẳn thì người của Vũ Văn Trực xông đến hô lên:
– Mau mở cửa ra! Mau mở cửa ra!
Bọn phản nghịch hô hét xông vào mong mở được cửa ra. Ngón tay của Úy Trì Vận cũng bị bọn chúng chém đứt. Nhưng mặc cho đau đớn, ông vẫn cố sức đóng cửa lại, ngăn bọn Vũ Văn Trực ở bên ngoài.
– Vũ Văn Trực thấy dùng sức mạnh xô vào không được, liền hạ lệnh cho đốt cửa. Thấy bên ngoài dùng lửa đốt cửa, Úy Trì Vận chợt nảy ra một mẹo. Chúng mày đốt thì tao cũng đốt. Hôm nay, ta sẽ bày thế trận lửa để ngăn chúng bay lại. Thế là từ trong hoàng cung, ông cho đem rất nhiều củi ra, cùng với giường tủ, bàn ghế và mọi thứ có thể cháy được, đổ dầu vào rồi chất đống ở cửa cung.
Khi cửa bị đốt cháy hết ông mới bắt đầu cho đốt. Lửa cháy bốc cao, đám người ngựa của Vũ Văn Trực bị khói lửa ngăn lại, không có cách nào xông vào được nữa. Vũ Văn Trực thấy không có cách gì vào cung được, đành mang quân rút đi. Úy Trì Vận nhân lúc này đem quân trấn lủi thủi ở đây đuổi theo, đánh cho Vũ Vàn Trực một phen thua liểng xiểng. Vũ Văn Trực phải trốn đến Kinh Châu!
– Sau khi Vũ Đế đi tuần du trở lại kinh thành, lập tức sai người đến bắt sống Vũ Văn Trực, ghép cho tội chết, còn Úy Trì Vận thì được trọng thưởng.