Thì ra đó chính là hiệu uý của Tào Tháo là Đinh Phi đã cố ý thả để lừa dụ và làm rối loạn quân địch. Quân tướng của Mã…
Mùa hạ năm 221, Tào Tháo đem quân từ Đông Quan (Đông Quan bắc tỉnh Thiểm Tây bây giờ) lén vượt Hoàng Hà, định đánh gục thế lực cát cứ ở đây là Mã Siêu. Tào Tháo đã cho đại quân lục đục theo nhau qua sông, còn bản thân mình cùng một trăm tráng sĩ ở lại bờ nam bọc lót phía sau.
Không ngờ, tình hình ấy bị bọn thám báo của Mã Siêu nắm được. Chúng đó đã ra roi thúc ngựa, phóng như bay về doanh trại báo cáo với Mã Siêu. Nghe được tin tức này, Mã Siêu mừng rỡ ra mặt: ”Đây là một dịp tốt để bắt sống Tào Tháo”. Ngay sau đó đã tập hợp hơn một vạn bộ binh, kỵ binh, hoả tốc đến nơi Tào Tháo sẽ vượt sông.
Đại quân của Tào Tháo đang lần lượt xuống thuyền, từng đợt từng đợt qua sông, có biết đâu quân của Mã Siêu đã đuổi sát sau lưng. Nhìn thấy gió bụi mịt mờ ở phía sau, cùng với tiếng hò reo vang trời, Tào Tháo bỗng giật mình chột dạ: ”Chết rồi! Đại quân của ta đã qua sông, chỉ còn lại hơn trăm tráng sĩ, khó mà địch nổi đội quân ngoan cường của Mã Siêu”. Nói chưa dứt lời quân lính của Mã Siêu ập đến nơi, giương cung đặt lẫy, ”vèo vèo vèo” tên lao đi như mưa, rơi tới tấp xung quanh Tào Tháo. Ngay sau đó, Tào Tháo đã bình tĩnh lại, từng bước từng bước chỉ huy quân đội thứ tự qua sông.
Người của Mã Siêu đuổi tới mỗi lúc một gần, tên bắn tới mỗi lúc một thêm dày đặc, bộ tướng của Tào Tháo là Hứa Chử dậm chân sốt ruột:
Đọc thêm: Diệu kế của Gia Cát Lượng
– Thừa tướng còn không chạy đi, không kịp đến nơi bây giờ.
Nói rồi chạy ngay đến bên Tào Tháo, cõng ông ta xuống thuyền.
– Thừa tướng! Xin hãy qua sông ngay cho, đại quân ta ở bờ bên kia đang chờ người qua để chỉ huy.
Lúc ấy, tên ở phía sau bắn tới như cào cào, vừa dày đặc, vừa mạnh mẽ hơn.
– Ối! Tên lái thuyền kêu lên một tiếng, lao đầu xuống sông một mũi tên vừa bắn trúng cổ họng hắn. Cơn mưa tên lại ập xuống thuyền.
Hứa Chử thấy vậy cuống lên tròn xoe cả đôi mắt đỏ ngầu răn nghiến vào nhau kêu ken két, miệng không ngừng rên lên “trời ơi”, tay trái giơ cái yên ngựa lên làm cái lá chắn che lấy mặt Tào Tháo, tay phải cố hết sức chèo cho con thuyền nhích đi.
Một thoáng qua, quân của Mã Siêu đã đuổi tới gần. Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc đó, bỗng nhiên có một bầy trâu ngựa không hiểu từ đâu ra lao thẳng vào giữa đoàn quân của Mã Siêu. Thì ra đó chính là hiệu uý của Tào Tháo là Đinh Phi đã cố ý thả để lừa dụ và làm rối loạn quân địch. Quân tướng của Mã Siêu nhìn thấy, người nào người nấy mừng ra mặt, tranh nhau đi cướp trâu cướp ngựa không nghĩ đến việc truy bắt Tào Tháo nữa. Mã Siêu tức quá quát lên ầm ầm nhưng chẳng ăn thua gì, đành giương mắt ra nhìn con thuyền Tào Tháo ung dung vượt sông Hoàng Hà, thoát khỏi vòng nguy hiểm.