Lưu Bị dẫn đoàn người đi tới gần địa giới Kinh Châu, quân Đông Ngô cũng vừa đuổi tới, Gia Cát Lượng đến đón Lưu Bị lên thuyền. Bỗng…
Lưu Bị nhân lúc Chu Du, Tào Nhân đánh nhau, thừa dịp sơ hở đã đánh úp lấy được Nam Quận, Kinh Châu, Tương Dương, sau đó lại chinh phục cả bốn quận như Trường Sa v.v… Chu Du càng nghĩ càng tức giận, tìm mọi cách để lấy lại Kinh Châu. Không lâu sau, vợ Lưu Bị mất, Chu Du nảy ngay ra một kế nói với Tôn Quyền:
– Em gái của tướng công xinh đẹp, cứng rắn, ta lấy danh nghĩa kết nhân duyên để chống Tào, hứa gả cho Lưu Bị, lừa hắn đến Nam Từ rồi giam lỏng ở đó, ép hắn phải đánh đổi bằng Kinh Châu. Tôn Quyền mừng lắm, vội sai người sang Kinh Châu mối maI.
Lưu Bị cho rằng đây là một đòn lừa đảo, định từ chối, Gia Cát Lượng cười bảo:
– Đưa cho cô vợ đẹp đến tận cửa tại sao không nhận? Chúa công cứ việc đi Đông Ngô cầu hôn, tôi sẽ cử Triệu Vân đi cùng và đã sắp đặt đâu vào đấy bảo đảm chúa công lấy được vợ mà lại không mất Kinh Châu.
Tiếp đó, Gia Cát Lượng đã dặn riêng Triệu Vân.
– Ở đây có ba cẩm nang, trong chứa ba diệu kế, khi nào đến Nam Từ, thì mở gói thứ nhất, đến cuối năm, mở gói thứ hai, khi nào gặp nguy kịch không lối thoát nữa thì mở gói thứ ba.
Triệu Vân giấu kín trong mình, lĩnh năm trăm quân, hộ tống Lưu Bị đi Đông Ngô. Đến Nam Từ, Triệu Vân mở cẩm nang thứ nhất của Gia Cát Lượng, lên trong lòng đã có sự tính toán, liền lệnh cho quân lính ra phố mua sắm đồ dùng cho lễ cưới và khoe khoang rùm beng lên rằng: “Lưu bị sắp sửa cưới em gái Tôn Quyền” rồi khuyên Lưu Bị đi chào Kiều Quốc Lão.
Kiều Quốc lão liền đem chuyện này nói với Ngô Quốc thái. Ngô Quốc Thái nổi giận, gọi Tôn Quyền đến mắng:
– Việc dựng vợ gả chồng là việc lớn, tại làm sao ta là mẹ mà không biết?
Ngay sau đó truyền lệnh cho đến chùa Cam Lộ để xem mặt, vừa thấy Lưu Bị dáng vẻ đàng hoàng, bèn đồng ý gả con gái cho Lưu Bị. Tôn Quyền vốn rất hiếu thuận nên đã đành phải nghe theo lời mẹ, kết quả là chuyện giả vờ do Chu Du bày đặt ra bỗng thành chuyện thực. Tôn Quyền sai người báo tin này với Chu Du ở Sài Tang làm Chu Du Chết cay chết đắng trong lòng.
Kế đó của Chu Du không thành, liền nghĩ ngay ra kế khác, viết thư cho Tôn Quyền nói: ”Lưu Bị xuất thân nghèo khổ chưa từng được hưởng lạc bao giờ, nay ta dùng những thú vui chơi ca hát để mê hoặc hắn, ly gián quan hệ giữa trên với dưới của hắn rồi ra ta lại đem quân đi đánh Kinh Châu”.
Đọc thêm: Chung Hội khéo đối đáp
Tôn Quyền lại làm theo kế đó.
Quả nhiên Lưu Bị mê muội với cuộc sống ngọt ngào của tuần trăng mật, tạm thời không muốn về Kinh Châu. Triệu Vân khuyên bảo cũng chẳng ăn thua gì, hết sức sốt ruột, thấy cũng đã gần với cuối năm rồi, y hẹn mở cẩm nang thứ hai ra của Gia Cát Lượng, lập tức thấy sáng mắt, liền báo cáo với Lưu Bị.
– Tào Tháo đem năm mươi vạn quân để trả thù trận Xích Bích, Kinh Châu nguy cấp, chúa công phải trở về ngay.
Lưu Bị rất sợ vội kể lại hết với phu nhân mọi chuyện. Phu nhân tỏ ý sẵn sàng theo ông. Lưu Bị nói:
– Nếu Tôn Quyền anh nàng ngăn cản thì sao?
Tôn phu nhân suy nghĩ một hồi, đáp:
– Lấy cớ ra bờ sông tế tổ rồi lừa dịp trốn đi.
Sau khi vợ chồng bàn bạc với nhau rồi, liền chọn ngày ra bờ sông lập đàn tế tổ ra ngoài thành, cứ theo dọc sông tiến thăng tới Kinh Châu.
Đến khi Tôn Quyền biết được sự thực thì Lưu Bị cùng mọi người đã đi xa rồi. Tôn Quyền nổi nóng, lần lượt cho hai toán người ngựa đuổi theo. Đoàn người của Lưu Bị gần đến biên giới Sài Tang, lại có một toán quân của Chu Du chắn ngang đường đi. Trệu Vân thấy tình thế quá ư khẩn cấp, liền giở nốt cẩm nang thứ ba của Gia Cát Lượng ra đưa Lưu Bị xem. Lưu Bị cứ theo kế đó khóc với phu nhân kể tội Tôn Quyền, Chu Du dùng mỹ nhân kế để lừa dụ giết hại mình. Phu nhân nổi giận, lệnh cho lùi xe lại, dùng lời lẽ nghiêm trang mắng cho bọn tướng Đông Ngô đuổi theo mình một trận. Bọn tướng lĩnh ấy làm sao mà dám động vào bất lực trước em gái của Tôn Quyền kia chứ, đành nhường đường cho đoàn người của Lưu Bị đi qua.
Lưu Bị dẫn đoàn người đi tới gần địa giới Kinh Châu, quân Đông Ngô cũng vừa đuổi tới, Gia Cát Lượng đến đón Lưu Bị lên thuyền. Bỗng đâu, Chu Du dẫn đoàn chiến thuyền đuổi tới, Gia Cát Lượng lệnh cho bộ hạ bỏ thuyền lên bộ, Chu Du lại lên bờ kết hợp với lính tráng trên bộ tiếp tục đuổi theo, nhưng bị ba cánh quân mai phục do Gia Cát Lượng sắp đặt sẵn của các tướng Quan Vân Trường, Hoàng Trung, Ngụy Diên… đánh cho thua to, Chu Du vội vã xuống thuyền.
Ở trên bờ, quân sĩ của Lưu Bị đồng thanh hô to:
– Diệu kế Chu Du mẹo giỏi yên thiên hạ, vừa mất phu nhân lại thiệt quân.
Chu Du vừa tức vừa hổ thẹn gầm lên một tiếng, vết thương cũ tái phát, ngã quay xuống thuyền mà than: ” Trời đã sinh ra Du, sao còn sinh ra Lượng”.