Kế tháo yên ngựa làm địch kiêu ngạo của Tào Tháo

Tào Tháo sau khi đem quân đi cứu viện thái thú Đông quận Lưu Diên, giải vây ở Bạch Mã, đang thu quân rút về phía sau bỗng nghe tin Viên Thiệu cử danh tướng Hà Bắc là Văn Xú, mang đại quân đến đánh nói rằng để trả thù Quan Vũ đã chém Nhan Lương.

– Quân của Văn Xú đã qua Hoàng Hà. Thoáng một chút trầm ngâm, Tào Tháo liền ra lệnh: lấy hậu quân làm tiền quân, lấy tiền quân làm hậu quân, lương thảo đi trước, quân lính đi sau.

Bộ tướng Lã Kiền kinh ngạc hỏi:

– Lương thảo đi trước, bộ đội ở phía sau, thế là tại làm sao ạ?

Tào Tháo nói:

– Lương thảo để ở phía sau hay bị cướp mất, đưa ra phía trước an toàn hơn.

Lã Kiền nói:

– Nếu gặp kinh địch, chúng ở phía trước cướp mất thì làm thế nào?

Tào Tháo nói:

– Hãy cứ đợi lúc địch đến đã, rồi hãy nói lý lẽ.

Lã Kiền nghi nghi hoặc hoặc, chẳng hiểu ra sao.

Thế là quân của Tào Tháo cùng với đoàn ngựa thồ lương thực đi ven theo sông giữ thành, đến vùng Diên Tân, dọc đường hành tiến một cách lề mề kéo dài. Vị trí chỉ huy của Tào Tháo lại ở hậu quân, bỗng thấy phía tiền quân có tiếng kêu í ới xáo động; vội cho người đi xem xét. Một lát sau có người về báo: ”Quân của Văn Xú ở Hà Bắc đã tới, quân ta bỏ cả lương thảo lũ lượt chạy đi bốn phía, mà hậu quân của ta thì ở xa quá, không ứng cứu nổi”. Các bộ tướng đều tỏ ra nghi ngại và thắc thỏm không yên, ngây ra nhìn Tào Tháo.

Tào Tháo cũng chẳng nói chi nhiều, chỉ đưa roi ngựa chỉ về phía một gò đất ở phía nam:

– Chỗ kia có nhể tạm lánh được một lúc đấy.

Đọc thêm: Kế nhìn mai cho khỏi khát của Tào Tháo

Đoàn người ngựa của quân Tào nhất loạt chạy về phía gò đất. Tào Tháo lại lệnh cho quân sĩ cởi bỏ hết áo giáp ra, yên ngựa cũng tháo xuống, ngựa chiến cho ra bốn phía chân gò nghỉ ngơi. Quân của Văn Xú thừa thế đuổi sát đến tận nơi.

Các tướng lĩnh nói:

Tình thế nguy kịch thế này, có khi chúng ta phải thu gom ngựa xe lại rút về Bạch Mã thôi!

Mưu sĩ Tuân Du vội nói:

Đây chính là kế dụ địch, sao lại lui quân?

Tào Tháo liên tục nháy mắt chơ Tuân Du, và vuốt râu mỉm cười. Tuân Du đã hiểu ý, không nói rõ thêm nữa.

Văn Xú cướp được lương thảo, thấy ở dưới chân gò toàn là ngựa bị bỏ rơi, lại lệnh cho quân lính ra cướp ngựa thế là quân lính đua nhau tranh cướp, đội ngũ của chúng trở nên hỗn loạn. Quân của Tào Tháo lúc bấy giờ mới quay lại bao vây quân của Văn Xú từ bốn phía. Văn Xú xông ra một mình đón đánh, quân lính chà đạp lên nhau. Văn Xú mang hết sức ra không chặn được đối phương, đành thúc ngựa tháo chạy, bị Quan Vũ chém cho một nhát lăn khỏi mình ngựa. Tào Tháo lệnh cho toàn quân truy kích. Quân của Văn Xú bị rơi xuống sông quá nửa, chết và bị thương nhiều vô kể. Những lương thảo quân Tào bị cướp lúc trước cũng như toàn bộ ngựa xe, lại lấy trở lại như cũ.

Về sau, trong bữa tiệc mừng công Tào Tháo nói với Lã Kiền:

Sở dĩ ta lệnh cho chuyển lương thảo lên phía trước, cũng như tháo yên cho ngựa chiến nghỉ ngơi mục đích là nhún mình cho địch kiêu căng nhử cho đối phương tê liệt cảnh giác và khinh địch, tự làm đội ngũ rối loạn, mưu kế này chỉ mình Tuân Du biết được thôi.

Các tướng sĩ nghe ra rất lấy làm khâm phục.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận