Tào Tháo vô cùng kinh hãi, và lúc cuống lại sinh khôn, hai tay nâng bảo đao lên và quỳ xuống bên giường nói. Tôi có một con bảo đao, nay dâng bên thừa tướng…
– Cuối thời Đông Hán, hoạn quan và ngoại thích tranh quyền nhau trong triều đình. Ngoại thích muốn giết hoạn quan, nên đã rước tên thái thú Tây Lương là Đổng Trác vào kinh. Kết quả là Đổng Trác đã nhân dịp đó chuyên quyền trong triều chính, phế truất Thiếu đế, tự ý lập Trần Lưu vương làm Hán Hiến Đế, lạm sát các quan to trong triều. Các quan văn võ trong triều căm trong bụng mà không dám nói ra miệng.
Một hôm, Tư Đồ Vương Doãn lấy cớ mở tiệc mừng sinh nhật, triệu tập triều thần đến nhà mình. Uống rượu được một lúc bỗng nhiên Vương Doãn ôm mặt khóc rống lên mọi người kinh ngạc hỏi:
– Hôm nay là ngày sinh của tư đồ, cớ sao lại đau buồn như vậy.
Vương Doãn nói:
– Hôm nay không phải ngày sinh của tôi, đó chỉ là cái cớ để tên loạn tặc Đổng Trác khỏi nghi ngờ. Ngày nay Đổng Trác lộng quyền, triều chính ngày càng tồi tệ, biết ngày nào mới hết cảnh này đây.
Nói xong lại khóc, mọi người nức nở khóc theo. Lúc ấy, có một người lại vỗ tay cười lớn:
– Bá quan văn võ trong triều này đêm khóc đến sáng, sáng khóc đến tối, liệu có khóc cho Đổng Trác chết được không?
Vương Doãn nhìn ra, tưởng ai hoá ra kiêu kỵ hiệu uý Tào Tháo (năm 155- 220), bèn nổi cáu lên:
– Họ Tào nhà anh cũng ăn bổng lộc của triều đình, không biết đền ơn nước, lại còn cười chúng ta à?
Tào Tháo nói?
– Xin ông đừng lầm, tôi cười là cười mọi người chẳng ai tìm ra cách gì giết được Đổng Trác: Tôi tuy chẳng tài cán gì, nhưng tôi lại muốn chém đầu Đổng Trác, đem treo lên cổng thành ở kinh đô, để hả lòng thiên hạ.
Vương Doãn rời chỗ ngồi của mình, hỏi nhỏ:
– Mạnh Đức (hiệu của Tào Tháo) có kế gì vậy?
Tào Tháo nói:
– Đổng Trác tương đối tin tưởng và trọng dụng tôi, tôi cũng nép mình thờ hắn thật cấn thận, thực tế là tôi đang tâm dịp may đấy. Nghe nói tư đồ có một thanh thất bảo đao, mong tư đồ hãy cho tôi mượn để vào phủ thừa tướng giết Đổng Trác, dù có phải chết tôi cũng chẳng từ nan.
Đọc thêm: Tào Tháo đêm đông đắp thành đất
Hôm sau Tào Tháo đeo bao đao vào mình, đi đến phủ thừa tướng, một mình đến tiểu các, thấy Đổng Trác đang ngồi trên giường, Lã Bố đứng chầu ở bên cạnh. Đổng Trác nói:
– Sao ngươi đến muộn thế?
Tào Tháo nói:
– Con ngựa của tôi gầy yếu quá nên đi rất chậm.
Đổng Trác bảo Lã Bố:
– Ta có con ngựa tốt do Tây Kinh tiến cống đấy, ngươi đến tàu ngựa chọn lấy một con ngựa tốt để cho Tào Tháo nghe?
Lã Bố liền đi ra khỏi phòng.
– Tào Tháo mừng thầm: ”Tên mãnh tướng Lã Bố ra khỏi đây. Hừ Đổng Trác đến ngày tận số rồi!” Nghĩ thế và vừa định rút đao ra lại sợ Đổng Trác khoẻ hơn mình, nên không dám khinh suất manh động. Do thân hình quá ư phì nộn, nên Đổng Trác không ngồi được lâu, bèn kềnh ra giường, nghiêng mình đi nằm nghỉ. Tào Tháo vội vàng rút soạt bảo đao ở bên mình ra, vừa định giết hắn, không ngờ từ trong tấm gương tủ áo, Đổng Trác nhìn thấy Tào Tháo cầm đao sau lưng mình, vội quay lại hỏi;
Ngươi định làm gì vậy?
– Lúc ấy Lã Bố cũng vừa dắt về một con ngựa và đang đến ngoài tiểu các. Tào Tháo vô cùng kinh hãi, và lúc cuống lại sinh khôn, hai tay nâng bảo đao lên và quỳ xuống bên giường nói:
Tôi có một con bảo đao, nay dâng bên thừa tướng, để báo đáp ơn đức của người!
– Đổng Trác nhận lấy và ngắm nghía thấy lưỡi đao dài tới hơn một thước trên lưng đao lại nạm bằng bảy loại đá quý để trang trí vừa sắc bén lại quý hiếm, quả nhiên là thứ bảo đao ít thấy trên đời, Đổng Trác vui vẻ nhận lấy rồi trao cho Lã Bố giữ. Tào Tháo cởi cả cái bao đao ra trao cho hắn: Thế là Đổng Trác lại dẫn Tào Tháo ra ngoài xem ngựa.
Tào Tháo dắt ngựa nhìn và cám ơn rằng:
– Ngựa hay thật! Ngựa tất thật! Để tôi cưỡi thử xem!
Đổng Trác bèn ra lệnh người hầu đi thắng yên cương. Tào Tháo dắt ngựa ra khỏi tướng phủ, nhảy lên lưng ngựa, ra roi nhằm hướng đông nam chạy thật nhanh và trốn mất. Bởi biết rằng có ở đây lâu chắc sẽ bị lộ chân tướng và mang hoạ chết người vào thân!.
FAQ
Tại sao Tào Tháo muốn giết Đổng Trác?
Tào Tháo muốn ám sát Đổng Trác để loại bỏ người cản đường của mình. Theo Tam quốc diễn nghĩa, khi chưa “trở mặt” Đổng Trác, Tào Tháo nghĩ ra kế hành thích vào ban đêm. Sau một thời gian suy nghĩ, Tào Tháo quyết định đến nhà Tư đồ Vương Doãn để mượn Thất tinh bảo đao.
Vì sao Tào Tháo mượn “thất bảo đao” của Vương Doãn?
Sở dĩ Tào Tháo đi mượn “thất bảo đao” của Tư đồ Vương Doãn để ám sát Đổng Trác là vì người này lúc nào cũng mặc bộ áo giáp phòng thân. Đao kiếm bình thường không thể xuyên qua áo giáp của Đổng Trác. Trong khi đó, Tư đồ Vương Doãn sở hữu Thất tinh bảo đao vô cùng sắc bén có thể xuyên thủng áo giáp, chém đá như chém bùn.
Thất tinh đao có thật không?
Tào Tháo kể cho Điêu Thuyền: “1 mảnh sao băng rơi xuống Việt Quốc thiêu rụi hơn 50 vạn dặm sông núi, đêm đó phu phụ Can Thiên và Mạc Tà lấy mảnh sao băng đúc thành 2 thanh bảo kiếm. Một là Can Tương hai là Mạc Tà. Đúc xong 2 thanh bảo kiếm chính là Ngô Vương Kiếm và Diệt Vương Kiếm còn thừa lại 1 phần chỉ đủ đúc thành 1 thanh đoản đao mà thôi. Chính là thanh “thất tinh đao”.