Lã Bố muốn tìm Trần Đăng, tìm khắp trong quân không thấy, mới biết rằng đã mắc mưu. Lúc ấy, Trần Đăng đã đi Tiểu Bái từ sớm, một lần nữa đưa tình báo giả cho các tướng giữ thành Cao…
– Sau khi Tào Tháo bị Trương Tú truy kích lần thứ hai thua to, dọc đường không dám dừng lại ở đâu, cố đi ngày đi đêm để tới Hứa Đô. Viên Thiệu thấy vậy đành đem quân lên phía bắc đánh Công Tôn Toản.
Tào Tháo rất căm Viên Thiệu, nhưng vẫn phải nghe ý kiến của những người như Tuân Úc liên hợp với Lưu Bị, tảo thanh phía đông nam trước, trừ tên hiểm hoạ tâm phúc Lã Bố. Nào ngờ cơ mưu bị bại lộ, Lã Bố lại ra tay trước, đánh bại Lưu Bị, đánh chiếm Tiểu Bái. Sau đó, hắn lại sai Trần Cung liên lạc với tên cướp ở Thái Sơn Tôn Quan, tiến công các quận của Duyên Châu. Tào Tháo nghe tin, liền dẫn đại quân đến gần Tiêu Quan, tiến công Lã Bố.
– Lúc đó, Trần Đăng là thuộc hạ dưới quyền của Lã Bố đã trở thành nội tuyến của Tào Tháo, nhân dịp này, liền vận dụng mưu mô đưa tình báo giả, phối hợp với Tào Tháo để đánh Lã Bố.
Tiêu Quan cao cấp, thế nên Lã Bố phải đem theo Trần Đăng đến đó cứu giúp, để cho cha của Trần Đăng là Trần Khuê ở lại giừ Từ Châu. Đêm trước hôm lên đường, cha con nhà họ Trần đã bàn kín với nhau: Nếu Lã Bố có thua trận quay về, thì Trần Khuê giữ thành Từ Châu sẽ không cho hắn vào thành, nhưng có một việc không tiện là vợ con gia đình Lã Bố ở trong thành khá đông, rất là bất tiện, không biết lên làm thế nào? Trần Đăng nói:
– Không cần lo chuyện ấy, con đã có cách rồi!
Ngày hôm sau vào gặp Lã Bố, Trần Đăng đã khuyên rằng:
– Từ Châu hiện nay bốn bề đều có địch, Tào Tháo nhất định sẽ cố tiến đánh, ta nên sớm tìm lấy một đường thoát đem lương tiền chuyển đến chứa ở Hạ Phì, nếu Từ Châu có bị vây, thì cũng có lương thảo để tiếp tế.
Lã Bố vui mừng nói:
– Ngươi nói rất có lý!
Liền sau đó đem vợ con và tiền nong lương thực chuyển tới Hạ Phì. Sắp đặt xong xuôi, liền đem quân đến Tiêu Quan.
– Đi được nửa đường, Trần Đăng nói:
Hãy để tôi đến Tiêu Quan trước thám thính quân Tào Tháo hư thực thế nào, rồi tướng quân mới hành động được.
Lã Bố đồng ý. Trần Đăng đến Tiêu Quan trước, nói với tướng giữ thành Trần Cung.
– Lã tướng quân trách các người không chịu đem quân đón đánh.
Trần Cung nói:
– Quân Tào Tháo thế mạnh như vậy, không thể khinh địch được. Chúng tôi giữ chặt nơi hiểm yếu quan ải này, ông hãy khuyên chúa công cố sức giữ Bái Thành, đó là thượng sách.
Đọc thêm: Tào Xung khôn khéo gỡ tội cho thủ kho
Trần Đăng ”ậm ừ” gật đầu. Buổi tối thấy quân Tào áp sát tận chân quan ải bèn lén viết ba bản tình báo, kẹp trên đầu mũi tên, bắn xuống chân ải. Hôm sau, Trần Đăng từ biệt Trần Cung, phóng ngựa về gặp Lã Bố nói:
Bọn Tôn Quan định đầu hàng Tào Tháo, dâng Tiêu Quan, tôi đã lệnh cho Trần Cung tử thủ, ngay chiều nay, tướng quân có thể mang quân đến ứng cứu.
Lã Bố cảm tạ nói:
– Nếu không có ông thì Tiêu Quan thất thủ mất.
Nói xong liền lệnh Trần Đăng lên quan ải trước, hẹn với Trần Cung làm nội ứng, đốt lửa làm hiệu.
– Trần Đăng gặp Trần Cung lại nói: Quân Tào đã đi đường tắt vào trong ải, chúa công e rằng Từ Châu bị mất, các ông phải về cứu viện ngay.
Trần Cung nghe vậy, bỏ quan ải đem quân lên đường. Trần Đăng ở trên ải đốt lửa lên. Lã Bố nhân lúc đêm tối đánh tới, chém giết lẫn với quân của Trần Cung. Quân Tào thấy ánh lửa, biết rằng đó là tín hiệu Trần Đăng đã viết trong thư bắn đi bằng mũi tên, bèn nhất tề xông tới, lấy Tiêu Quan một cách dễ dàng, bọn Tiêu Quan mỗi người trốn một đường.
– Lã Bố với Trần Cung đánh nhau đến sáng, mới biết là bị mắc hợm, vội vàng hợp quân lại với nhau kéo về Từ Châu, đến cổng thành, khi lên tiếng gọi, trên thành bắn tên xuống như mưa. Thì ra Trần Khuê đã công khai xin hàng Tào Tháo. Lã Bố muốn tìm Trần Đăng, tìm khắp trong quân không thấy, mới biết rằng đã mắc mưu. Lúc ấy, Trần Đăng đã đi Tiểu Bái từ sớm, một lần nữa đưa tình báo giả cho các tướng giữ thành Cao Thuận, Trương Liêu:
Chúa công bị vây khốn ở Từ Châu, các người mau tới cứu viện.
– Cao Thuận, Trương Liêu vội vội vàng vàng kéo quân đến Từ Châu, dọc đường gặp Lã Bố và Trần Cung. Đến lúc ấy Lã Bố mới ngã ngửa người vỡ lẽ ra hầm hầm nói:
Tao phải giết chết tên nội gián Trần Đăng này mới được. Nói xong lập tức tập hợp quân lính tiến quân về Tiểu Bái, đến bên thành Tiểu Bái, nhìn lên thấy trên thành toàn là cờ của quân Tào – Thì ra Tào Tháo đã theo lời trong thư của Trần Đăng lệnh Tào Nhân thừa dịp sơ hở đánh vào, chẳng mất một giọt máu, một tên lính nào mà chiếm lĩnh được Tiểu Bái.
– Ở dưới chân thành, Lã Bố chỉ còn biết ra công mà chửi bới Trần Đăng, ở trên mặt thành, Trần Đăng cũng chỉ mặt Lã Bố chửi lại:
Tao là bề tôi của nhà Hán, sao lại có thể đi hầu hạ cho tên phản bội như mi?
– Lã Bố nổi giận, định đánh vào thành, ngặt một nỗi Tào Tháo đã đem đại quân áp sát tận nơi, Lã Bố không sao chống cự nổi, đành đem quân trốn về phía đông.