Ở kinh thành, A Phàm Đề nói với mọi người:
– Thưa bà con, con lừa của tôi còn thông minh hơn tể tướng.
Tể tướng nghe thế lập tức sai lính bắt A Phàm Đề, tố cáo với quốc vương là anh làm nhục quan lớn, yêu cầu trị tội thật nặng. Quốc vương tức giận hỏi A Phàm Đề:
– Ngươi lại dám nói tể tướng của ta không thông minh bằng con lừa của ngươi, ngươi có bằng chứng gì không? Nếu không có, ta sẽ lấy cái đầu của ngươi.
A Phàm Đề nói:
– Đương nhiên có bằng chứng. Một lần thần cưỡi lừa đi qua cây cầu nhỏ. Một chân của con lừa bị lọt xuống khe cầu ngã lăn kềnh ra, khó khăn lắm mới rút được chân nó lên. Ít lâu sau thần lại cưỡi nó đi qua cái khe hở kia, nó không bị lọt chân xuống đó nữa. Còn tể tướng của bệ hạ ăn trộm tiền của trong kho nhà nước không chỉ một lần, dân chúng tố cáo ông ấy cũng không chỉ một lần, nhưng đến nay ông ấy vẫn thò tay vào kho. Muôn tâu bệ hạ, con lừa của thần chẳng lẽ không phải là thông minh hơn tể tướng sao?
Quốc vương thấy A Phàm Đề rất thông minh, liền giữ anh lại trong cung.
Một hôm A Phàm Đề nói đùa với tể tướng rằng ngày mai ông ta sẽ chết. Nào ngờ ngày hôm sau, tể tướng bị ngã từ trên lưng ngựa xuống, chết thật. Quốc vương nổi giận đùng đùng hỏi A Phàm Đề:
– Ngươi đã biết tể tướng chết vào ngày nào, vậy ngươi có biết ngươi sẽ chết vào ngày nào không? Nếu ngươi không nói được, hôm sau sẽ là ngày chết của ngươi đấy.
A Phàm Đề nói:
– Trước ngày bệ hạ chết hai ngày chính là ngày chết của thần. Thần chỉ chết sớm hơn bệ hạ hai ngày.
Quốc vương nghe thế hoảng sợ không dám làm gì A Phàm Đề. Có điều ông vẫn muốn làm khó A Phàm Đề một chút, liền nói với A Phàm Đề rằng:
– Được rồi ta miễn tội chết cho ngươi, có điều ngươi phải phạm một tội trên thân thể ta, còn phải nghiêm trọng hơn ta tưởng tượng.
Also Read: A Phàm Đề kính tặng lại ba y
A Phàm Đề nhanh như cắt véo vào đùi quốc vương một cái.
– Thật là một hành động vô lễ – Quốc vương tức giận nói.
A Phàm Đề cười nói:
– Quốc vương vĩ đại xin hãy lượng thứ. Thần cứ tưởng ngài là hoàng hậu nữa kia.
Quốc vương gầm lên:
– To gan! Ngươi còn muốn vượt qua ta đến véo đùi của hoàng hậu hử?
A Phàm Đề nói:
– Bệ hạ cao quý? Thần phạm cái tội này chẳng phải là nghiêm trọng hơn bệ hạ tưởng tượng sao?
Quốc vương bất đắc dĩ gật đầu, một lát sau lại hỏi A Phàm Đề:
– Mọi người đều nói ngươi là một cái bầu trí tuệ, xem ra cũng danh bất hư truyền đấy, nhưng ta không biết ngươi lấy từ đâu ra bao nhiêu trí tuệ như thế?
A Phàm Đề nói:
– Thần tuyệt nhiên không phải là một cái bầu trí tuệ, nhưng ở nhà thần có một cái bầu đựng trí tuệ. Bất cứ người nào chỉ cần bản thân có một tí chút trí tuệ, dùng cái bầu kia mỗi ngày uống ba bầu nước lạnh, trí tuệ của người đó sẽ tăng lên gấp bội, gấp bội.
Nghe nói vậy quốc vương liền sai A Phàm Đề về lấy bầu trí tuệ. Khi bầu được đem tới, đủ đựng tám bảng nước Quốc vương mỗi ngày uống ba bầu nước lạnh, bụng chương lên như một con bò cái, đầu óc vẫn trống rỗng như cũ. Quốc vương hỏi A Phàm Đề tại sao lại như thế.
A Phàm Đề đáp:
– Thần đã nói rồi, một người buộc phải có chút ít trí tuệ của mình, bầu mới có thể làm tăng trí tuệ của người đó lên được. Nếu ai đến một chút trí tuệ làm giống cũng không có, thế thì cái bầu chỉ đổ cho người đó nước lã thôi. Cũng giống như hạt lúa giống gieo ở dưới đất, nếu như đã chết rồi, thế thì có tưới cho nó bao nhiêu nước nó cũng không mọc lên cây lúa được.