Chu Đan Khê chữa bệnh cho người nghèo thường không lấy tiền mà còn tặng thuốc cho họ, còn đối với cường hào ác bá ông không dễ gì mà kê đơn thuốc cho chúng.
Ở thị trấn Xích An huyện Nghị Mã có một lão địa chủ họ Uông, bản tính hung ác. Hắn bị một cái mụn ở sau gáy, đã chữa trị nhiều nơi nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm, biết rõ tính khí của Chu Đan Khê nên hắn đã cải trang thành một người ăn mày, nằm vạ vật ở trên đường mà Chu Đan Khê thường đi qua.
Một ngày, Chu Đan Khê nhìn thấy một lão ăn mày đau khổ đó, ông ta tiến lại gần và trông thấy sau gáy ông ta có rất nhiều mụn cơm màu đen, máu tụ lại trên đầu mụn rất nhiều, nhìn rất thương tâm, Chu Đan Khê nghĩ bụng: dùng kim châm vào đó ư, chỉ sợ rằng số máu tụ đó khó mà thoát hết được, bôi thuốc cũng không có tác dụng gì. Nghĩ đi nghĩ lại, bỗng ông ta nhìn thấy có ba con đỉa đang ngo ngoe ở ruộng nước, ông liền thò tay bắt chúng, và để lên sau gáy của lão ăn mày đó. Nhìn thấy đỉa đang bò trên nhũng mụn cơm đó, chúng ra sức hút máu, mình của chúng càng ngày càng to ra còn chỗ máu tụ thì nhỏ dần lại. Lúc này Chu Đan Khê vừa cười vừa nói lão ta:
– May mà ông là một lão ăn mày nghèo, nếu mà là địa chủ, giàu có bất nhân muốn chữa khỏi bệnh này thì ít nhất cũng phải mất năm mươi thùng thóc, mà cũng phải đến hai, ba tháng mới chữa khỏi được.
Also Read: Chu Đan Khê đánh người để cứu người
Bây giờ ông đã thấy đỡ hơn chưa?
Lão ta vui vẻ đáp:
– Đỡ nhiều rồi ạ.
Bảy ngày sau, bệnh của lão địa chủ họ Uông đã khỏi hẳn, ông ta cho người gánh năm mươi thùng thóc đến hậu tạ Chu Đan Khê. Chu Đan Khê lúc này mới chợt hiểu ra mình đã mắc lừa lão ta. Nhưng anh vẫn bình tĩnh nói:
– Chu Đan Khê tôi có thể gọi địa chủ là ăn mày kể ra cũng đúng! Rất nhiều bà con nghèo đang cần tiếp tế. Số thóc này tất nhiên sẽ đến tay bà con rồi!.